*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Buổi tối hai người nằm trên giường, Từ Lang thực hưng phấn, lật người hết trái lại phải không muốn ngủ, trên người đang mặc cái ngủ rộng thùng thình Văn Quý mua cho, mà hắn nhích tới nhích lui khiến nửa thân trên lộ ra phân nửa, bộ ngực trắng trẻo cứ như vậy nằm trong tầm mắt Văn Quý.
Văn Quý đối với việc người này không có chút cảnh giác nào thật sự muốn nghiến răng nghiến lợi, hướng cơ thể đầy thịt phấn nộn kia gặm vài hớp làm Từ Lang cảm thấy nhột nhột ngưa ngứa, cười đến không thở nổi, “Văn Quý, nhột quá, anh đừng cắn nữa. Ngao, nơi đó không được, ân…”
Văn Quý nhe răng nanh, ngón tay xoa bóp hạt đậu đỏ của Từ Lang, “Còn lộn xộn nữa không?”
Từ Lang vươn tay bắt lấy tay Văn Quý, ánh mắt chăm chú nhìn Văn Quý, ánh mắt trong suốt như thủy tinh, so với hắc diệu thạch còn sáng hơn, lóe ra ánh sáng sâu thẳm, khiến Văn Quý hoàn toàn bị hấp dẫn, nhịn không được mà lún sâu vào đôi mắt đó, không cách nào thoát ra được.
Hắc diệu thạch (Obsidian) còn gọi là đá vỏ chai là một dạng thủy tinh núi lửa tự nhiên được tạo ra ở dạng đá mácma phun trào
Từ Lang trên mặt tràn đầy hưng phấn, khuôn mặt đỏ ửng, mở lớn tay ôm chầm lấy Văn Quý, thấp giọng cười rộ lên, lồng ngực rung động một hồi.
Văn Quý ngón tay xoa mái tóc mềm mềm của Từ Lang, tâm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-dien-vien-phong-tinh/773391/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.