Lần này Văn Quý thu hoạch được có vài trái nhưng đã kiếm được kha khá, chứ nói chi những người thu hoạch được nhiều. Tiền vào tay rồi, mấy ngày sau đó mấy giàn nho sau núi đều có người đứng thủ sẵn, chỉ cần chờ quả vừa mọc là sẽ nhào vô chém giết giành giật.
Nhưng mà chờ mỏi mòn đến mấy ngày sau, ngay cả nửa quả cũng không thấy tăm hơi.
Ai nấy cũng nhìn nhau, chẳng lẽ tử quả không sinh trưởng được? Hồng quả ba ngày mọc một lần quả, thực sự rất dễ thu hoạch. Chẳng phải tử quả cũng nên giống vậy sao? Trước kia không ai chú ý tới tử quả, đều cứ tùy ý nó mọc khắp nơi, không ai biết được khi nào nó mọc quả.
Văn Quý thầm nghĩ, may mắn là hắn đã trồng sau nhà, giàn tử quả cũng đã ra trái xanh, mấy ngày nữa là có thể chín. Hồng quả nhà hắn thì hai ngày trước đã thu hoạch xong, nhưng mà hình dáng so với nguyên thủy lại thay đổi một chút, từ cà chua biến thành cà chua bi…
Văn Quý rửa sạch sẽ rồi bỏ vào miệng, mùi vị vẫn không thay đổi nhưng sau khi ăn hết cảm thấy cả người ấm lên, cảm giác cả người nhẹ bẫng, thoải mái vô cùng.
Văn Quý kinh hỉ với sự biến hóa này, đưa một ít cho Lỗ Đạt ăn thử, hỏi xem cảm giác ra sao.
Lỗ Đạt ăn xong cảm thấy kinh ngạc, cảm giác không nói nên lời, hắn hơi bối rối nói: “Bây giờ tôi không biết nói sao, nhưng hình như trái này rất có lợi với thân thể, tôi sẽ mua trước một ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-dien-vien-phong-tinh/253043/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.