Ankan , Inkan cùng tộc trưởng người lùn xuất phát nhanh chóng , xuyên suốt rừng rậm men theo dấu chân xe , ngựa ngày đêm không nghỉ , ròng rã một đêm cuối cùng cũng tới phía trước tiểu trấn . Tộc trưởng ra hiệu cho Ankan , Inkan dừng lại , nheo mắt quan sát tiểu trấn một hồi liền nhìn ra binh sĩ trên tường canh gác nghiêm ngặt, kỷ luật rõ ràng , trông không giống sơn tặc thổ phỉ ô hợp gì cho cam .
Ông nhảy khỏi dê chiến , cùng Ankan, Inkan dắt bộ một đoạn từ từ tiến về phía cổng tiểu trấn liền phát hiện cách đó không xa có một vị trung niên cỡ tuổi , trên người mặc quần áo kỳ lạ ( áo giao lĩnh ) , đầu cuốn lụa nâu ( đầu đội khăn xếp , buộc tóc búi tó ) đứng đợi bọn họ , nom có vẻ như đã biết họ tới từ trước . Quả nhiên người trung niên đó thấy bọn họ liền niềm nở tiến lại , tươi cười nói :
– Khách quý từ phương xa tới không ra tiếp đón từ xa , thật là thất lễ thất lễ . Vương thượng chúng tôi biết hôm nay các vị đến thăm nên cử tôi tới tiếp đón ba vị , có gì không phải phép tắc còn mong các vị lượng thứ cho qua .
– Không dám , không dám , cảm phiền vị đại nhân này rồi . Không biết cao danh quý tánh đại nhân là chi ?
– Tại hạ là Đào Duy Từ , quân sư dưới trướng của Việt Vương , phụng mệnh Vương thượng đón chào các vị .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-dai-viet-de-quoc/2444039/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.