Sau khi biết được tin tức từ Dajialema, Tiếu Ân cũng không chần chừ lâu quyết định tự mình tiến vào tử điện cấm địa.
Nơi này đối với người khác mà nói. có lẽ là một nơi vô cùng hung hiểm. Nhưng đối với Tiếu Ân mà nói. chẳng khác gì một thiên đường đầy bảo vật.
Tuy rằng hiểu biết của hắn về nơi này thua xa Thời không Hồng lưu, nhưng tuyệt đối sẽ không có uy hiếp gì với hắn.
Dĩ nhiên, trong không gian đầy tia chớp màu tím như vô biên vô hạn này. không có đám đông phân thân của thần đi tim bảo vật. Nơi này dù sao không phải Thời không Hồng lưu, nơi mà trước khi Tiếu Ân tiến vào, dường như cũng chưa từng thực sự xảy ra án mạng.
Nơi này là cấm địa, cấm địa chết chóc thật sự. Có thể có thần linh và sinh linh ngẫu nhiên tiến vào nơi này. Nhưng trừ vài tên thông minh nhanh tay nhanh chân, sau khi tùy ý vơ lấy một ít nguyên thể bên cạnh mình liền lập tức truyền tống đi, còn thì đều đã trở thành vật tế thần cho tia chớp màu tím, trớ thành minh chứng sống hùng hồn tuyên dương sự cường đại của nó.
Cho nên. một cấm địa lớn như thế, không ngờ chỉ có một mình Tiếu Ân chơi đùa mà thôi.
Động tác của Tiếu Ân nhanh như tia chớp, tìm kiếm khắp một vùng hư không khổng lồ. Tuy nhiên điều khiến hắn bực tức nhất chính là ở đây không làm được một chuyện mà bất cứ thần linh bình thường nào cũng có thể làm được ở Thời không Hồng lưu. Đó chính là thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/1641875/quyen-8-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.