Sau khi bóng người này xuất hiện, Tiếu Ân lập tức thu lại vẻ tươi cười, khom người thi lễ.
Hình chiếu hư ảo này chính là của Dajialema bệ hạ, cũng là chỗ dựa vững chắc nhất của Raphael trong tinh linh tộc, cho nên khi gặp hinh chiếu của nàng, Raphael mới có thái độ cung kính như thế.
Về phần Tiếu Ân, với thần phận thần linh bậc cao của hắn khi đối mặt một vị chủ thần, cung kính một chút như vậy cũng không có gì sai. Bất quá, lúc này hắn quả thật cũng chẳng cảm thấy quá sợ hãi đối với thần linh cấp bậc chủ thần.
Dù sao, ở Thời không Hồng lưu, Tiếu Ân từng trục xuất mấy ngÂn phần thần của chủ thần. Khi đó, các chủ thần cho hắn cảm giác giống như là một đÂn dê tùy ý người ta muốn làm gì thì làm. Còn bản thần hắn thì như hổ lạc giữa bầy dê, có thể tùy tiện đùa bỡn mấy chú dê con đáng thương này.
Trong đám dê con đáng thương này, cũng có phần thần của vị Dajialema này.
Đã trải qua chuyện như vậy cho nên khi đối mặt hình chiếu của nàng, trong lòng Tiếu Ân quả thật là không thể sinh ra cảm giác hoảng sợ gì cả, do đó thái độ của hắn có vẻ tự nhiên, phóng khoáng dị thường, có sự khác nhau rõ rệt so với Raphael.
Hình chiếu của Dajialema trong nháy mắt cũng đã ổn định. Nàng nhìn Tiếu Ân, trong lòng hơi kinh ngạc, nói:
Vị này hẳn chinh là Tiếu Ân các hạ.
Tiếu Ân hạ giọng nói:
Vĩ đại Dajialema bệ hạ, bỉ nhân đúng là Tiếu Ân.
Tốt...
Dajialema nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/1641874/quyen-8-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.