Tuy nhiên ngay sau đó ông Tuấn lại nhắm mắt lại ngất đi, bố mẹ chú Đại lo lắng túm tay bác sỹ hỏi dồn dập:
- - Sao nó lại không tỉnh nữa thế này…?
- - Chết rồi bác sỹ ơi, hay là nó..nó chết rồi….?
Bác sỹ luống cuống trấn an hai ông bà rồi nói:
- - Mọi người bình tĩnh, mọi chuyện không có vấn đề gì cả. Phải nói là anh này có sức chịu đựng lẫn thể chất vô cùng tốt. Tình trạng sức khỏe của bệnh nhân đang hồi phục nhanh….
Không để bác sỹ nói hết câu chú Đại gắt:
- - Ông nói hồi phục nhanh mà sao vừa mới thấy mở mắt giờ lại bất động thế này…
Bác sỹ vội vàng giải thích:
- - Bệnh nhân đã tỉnh lại rồi, nhưng do hôn mê mấy ngày nay nên khi mới tỉnh dậy sẽ chưa kịp thích nghi ngay được. Yên tâm….yên tâm là trong ngày hôm nay anh ấy sẽ tỉnh lại hoàn toàn...Không có vấn đề gì cả nhé...Khi nào anh ấy tỉnh thì tôi sẽ lại sang..Mọi người tránh làm ồn để bệnh nhân được nghỉ ngơi.
Nghe bác sỹ nói cả nhà ai nấy cũng mừng, Hạnh chạy lại kéo chân anh hỏi:
- - Sao bố ngủ lâu dậy thế hả anh..?
Nam xoa đầu em rồi nói:
- - Để bố ngủ tí nữa rồi bố dậy ngay ấy mà…
Mẹ chú Đại nói:
- - Để mẹ gọi điện cho cái Hường báo là thằng Tuấn tỉnh rồi cho nó mừng. Để nó báo cho người nhà thằng Tuấn nữa…
Chú Đại giật lấy cái điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe/2201932/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.