Nam về nhà kể lại cho bà nghe về cuộc sống của bé Hạnh ở nhà bố, bà ngoại nhìn nó trách:
- - Vậy sao cháu không xin phép chở em nó ra đây chơi với bà. Chủ nhật có phải đi học đâu, bà cũng nhớ nó lắm.
Nam nói:
- - Cháu cũng định như thế nhưng bố cháu không ở nhà mà nhìn bà kia cháu lại không nói được.
Bà ngoại tỏ vẻ tiếc nuối:
- - Ừ thế thôi vậy, cũng may nó không bị đánh là tốt rồi. Mà vợ hai của bố cháu cũng có con riêng phải không..?
Nam trả lời bà:
- - Vâng bà ạ, bà ấy cũng có một đứa con gái hơn Hạnh 2 tuổi.
Bà ngoại khẽ lắc đầu:
- - Thế thì cái Hạnh không cẩn thận mà cứ vòi vĩnh nó đánh chết. Mà cưới nhau vậy có khi thằng bố mày kiểu gì cũng lại đẻ kiếm đứa con chung cho mà xem. Loại đàn bà như thế nó tính toán lắm, có thời gian cháu chăm vào đó xem em thế nào nhé. Bố mày là lại hữu dũng vô mưu, loại tay chân không biết suy nghĩ. Rồi cứ đi suốt như thế con bé trong nhà không ai biết được đâu.
Nam thấy bà lo cho em như thế nó cũng thấy lo, nó bảo:
- - Hay ăn cơm xong cháu lại đạp xe vào đó xin phép đón em nó ra đây chơi bà nhỉ..?
Bà ngoại rất muốn nhưng lại sợ gì đó:
- - Ừ bà cũng muốn thấy nó, nhưng sợ sáng vào rồi chiều lại vào người ta lại chửi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe/2201907/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.