Một tuần sau khi Nam về ở với bà ngoại, ngày nào hai bà cháu nói chuyện cũng nhắc tới bé Hạnh. Cả Nam và bà ngoại đều lo con bé ở với mụ Hường sẽ bị ghét bỏ mặc dù trước đó sau hôm ở nhà bố về bác Dung đã kể lại tất cả mọi chuyện, những lời nói của chú Đại. Con bé còn quá nhỏ để hiểu được chuyện gì đang xảy ra, vì đã vào cấp 3 với lịch học dày đặc nên nhiều khi Nam muốn đến trường tiểu học để gặp em cũng khó khăn. Lắm hôm buổi chiều nó đạp xe đến trường tiểu học đã là 5h30 chiều. Nhìn thấy nó bác bảo vệ hỏi thăm:
- - Dạo này không đón em nữa hả cháu…? Con bé vừa về với mẹ nó rồi.
Nam chào bác rồi lặng lẽ đi về, đã hơn tuần nay không được gặp em, hôm nay là chủ nhật nó biết em nó được nghỉ nên nó đánh liều đạp xe đến nhà bố nó để gặp em. 9h sáng hôm ấy nó xin phép bà ngoại đi thăm em, lần trước bà ốm có người đến thăm mua bánh kẹo, thấy Nam nói the bà cười rồi cho một hộp bánh với một túi kẹo vào tròn túi rồi bảo:
- - Cháu mang cho em nhé, con bé sún răng nhưng thích ăn đồ ngọt lắm.
Nam gật đầu cầm túi bánh kẹo rồi chào bà đạp xe đến nhà bố, đến nơi thấy nhà đóng cổng nhưng không khóa ngoài đồng nghĩa với việc trong nhà có người. Nhưng nó không dám gọi cửa hay bấm chuông, nó cứ đứng cách đó chục mét nhìn vào ngôi nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-ghe/2201906/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.