Tiểu Bạch cõng sư phụ chầm chậm bước đi, toàn thân hai người dính đầy máu tươi dày đặc, bị những con báo đuổi theo vây quanh, không thể đi tới.
Tiểu Bạch dừng bước chân lại, nhìn mấy chục con báo hình thể to lớn khổng lồ hung thần ác sát nhìn chằm chằm y cùng sư phụ, tròng mắt lóe lục quang quỷ dị trong bóng đêm, toàn thân chuẩn bị phát động công kích.
Đám báo nhìn thấy một đứa nhỏ một kẻ tàn phế này, không suy nghĩ liền tấn công, cho rằng đứa nhỏ cùng người lớn có vẻ bị bệnh không có năng lực chống cự, rất nhanh sẽ thành bữa tiệc lớn mỹ vị trong miệng chúng, lại không biết một trận đao gió từ đâu thổi qua, hơn mười con báo liền gào thét lăn trên mặt đất, mặt đất đầy những bộ phận trên người đám báo, nào là chân trước, nào là lưng, thậm chí có con bị thủng bụng, nội tạng rơi ra......
Tiểu Bạch không nhìn cảnh tượng máu chảy thành sông phía trước, trực tiếp giẫm lên mặt đất đẫm máu, lướt qua con báo tiếp tục tiến lên.
Tiểu Bạch cõng Mộ Dung Lâm Phong hoàn toàn không có một tia ý thức đi được nửa canh giờ, rốt cục nhìn thấy một sơn động có thể chứa được ba người, bên ngoài đầy cỏ dại, ngoài động có một hồ nước nhỏ. Trong động cực kỳ khô ráo, không có gì hết, chỉ có một ít lông động vật rơi rụng, Tiểu Bạch biết, động này hẳn là huyệt động của con thú nào đó.
Tiểu Bạch nhớ tới trước kia lão sư nói qua [này là chỉ ông thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/2224017/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.