Cứ như vậy Mộ Dung Bạch được Mộ Dung Lâm Phong cẩn thận săn sóc, năm ngày sau, toàn thân vết thương lớn nhỏ cùng vết thương gồ ghề dưới bàn chân đã chậm rãi kết vảy, lộ ra da thịt non mềm phấn hồng.
Mộ Dung Lâm Phong cùng Trúc Tử đều thiệt tình vui vẻ thay Tiểu Bạch đáng yêu, đặc biệt hưng phấn tất nhiên chính là bản thân Mộ Dung Bạch rồi, đối với hai chân cả ngày không thể di động, vẻ mặt bất đắc dĩ nhưng cũng chỉ có thể vì sư phụ cường ngạnh lại ôn nhu mà ngoan ngoãn ngốc ra đó.
Khi rốt cục được sư phụ phóng thích, Mộ Dung Bạch vội vui vẻ từ trên ghế xoay người một cái đứng lên, vừa đi vừa sờ từ phòng trước ra tới phòng sau lại gặp bạch hồ thấy y kinh hách tựa như chuột thấy mèo, ôm bạch hồ bốn chân hướng lên trời giãy dụa vào trong ngực, vết thương trên đùi bạch hồ đã sớm phai, dùng hai má cọ cọ lên lông bạch hồ, thật thoải mái a, Mộ Dung Bạch rất vui vẻ, hóa ra bạch hồ nhìn thấy mình lại hưng phấn như vậy a ha hả.
Mộ Dung Bạch toàn thân thoải mái cảm thấy được tế bào cả người đều sinh động lên, chuẩn bị nhấc chân đi vào chỗ sâu trong rừng rậm sương mù, hảo hảo xem xem, phía trước là đất bằng, trên là bầu trời xanh xanh.
Nhìn thấy Mộ Dung Bạch có nhã hứng trẻ con như thế, tuy rằng thật vui vẻ, nhưng cũng không thể để y một mình đi xa, rừng rậm sương mù lúc nào cũng cất dấu nguy hiểm không thể đoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/142030/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.