Khi Mộ Dung Bạch tỉnh lại, trời còn chưa sáng hẳn, tuy rằng thay đổi thân thể, nhưng linh hồn vẫn là Mộ Dung Bạch, cho nên phản ứng cùng một ít thói quen cũng sẽ không thay đổi.
Khi đó Mộ Dung Bạch còn chưa phải Mộ Dung Bạch, cũng không phải ma quỷ để kẻ khác sử dụng, khi đó vẫn là một đứa nhỏ cửa lớn không đi cửa trong không bước.
Lúc đó Mộ Dung Bạch đang ngủ mơ đã bị người của Âu Dương gia kêu dậy, phải nhận các phương diện huấn luyện của bọn họ, bởi vì lúc đó
Mộ Dung Bạch (diễn viên trước kia còn chưa tên, giờ gọi là Mộ Dung Bạch) không thể nhìn thấy, cho nên hết thảy đều có phần khó khăn, mà Mộ Dung Bạch khi đó cũng không biết con người là có thể dùng mắt để nhìn, mà Mộ Dung Bạch lại vừa sinh ra đã không thể nhìn thấy, bởi vì không ai cho biết, nên coi như là đương nhiên.
Mộ Dung Bạch cuộc sống ở Âu Dương gia luôn chỉ có một, người đối mặt cũng không nói gì, chỉ có một lão sư thực nghiêm khắc, dạy Mộ Dung Bạch giết người thế nào, khống chế năng lực ngự phong [điều khiển gió ] phá hoại cường đại của bản thân thế nào, lúc còn rất nhỏ Mộ Dung Bạch không thể khống chế siêu năng lực cường đại kia, cho nên trong lúc vô ý làm tiểu thiếu gia Âu Dương gia lúc ấy chạy vào ngôi nhà nhỏ sau núi, bị sức gió cường bạo thổi văng ra va chạm vào thân cây thô to, miệng phun máu tươi tức khắc bỏ mình.
Mỗi lần nghĩ đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/142025/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.