Đợi Trúc Tử làm xong cơm chiều, đã là khi sắp hết một ngày, màn đêm đang hạ xuống. Vốn hôm nay là tính cùng chủ nhân xuống núi mua đồ dùng hằng ngày, lại bởi vì gặp được Mộ Dung Bạch mà trì hoãn, cuối cùng lại biến thành tự cậu một mình giữa trưa đi xuống núi. Bất quá cũng may chủ nhân bữa trước thật sự có kêu lão bản tiệm bánh trứng muối để lại một phần cho cậu, bằng không bánh trứng muối vốn luôn đắt hàng đã bán hết rồi, ô ô...... Bất quá, thật sự ăn rất ngon a, nếu mỗi ngày đều có thể ăn một khối bánh trứng muối, đời người sẽ hạnh phúc đến cỡ nào a, Trúc Tử vẻ mặt say mê nghĩ......
Bởi vì ăn bánh trứng muối mà vẻ mặt hạnh phúc, Trúc Tử hôm nay làm ba món mặn một món canh, có cà xào trứng, thịt khô xào đậu phụ, gà xào ớt cùng một canh cá. Đối với người rất ít khi xuống núi như bọn họ mà nói đã là thực dồi dào sắc thái rồi. Hơn nữa hôm nay chủ nhân còn phá lệ thu nhận một đồ đệ, vốn tưởng rằng, người vẫn luôn chán ghét tiếp xúc các loại người dối trá, tham lam mà luôn duy trì khoảng cách nhất định với người khác, làm người đứng xem lạnh lùng đối đãi thiên hạ mà không hề để ý tới như chủ nhân cả đời cũng sẽ không có cơ hội thu được đồ đệ, không nghĩ tới hôm nay vô tình dừng chân lại kiếm được một đồ đệ ngây ngốc. Ai tưởng tượng đến Mộ Dung Bạch, Trúc Tử liền một trận buồn bực, thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-dia-trong-sinh-chi-bach/142024/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.