Có thể nói hôm nay là buổi tối thoải mái nhất của Mộc Anh từ trước tới giờ, vừa được no bụng vừa được đi hóng mát như thế này. Tất cả là đều nhờ Tuấn Kiệt, thực ra cô rất cảm kích cậu vì cậu mà cô mới được một lần trong đời cảm thấy mình đẹp đến vậy.
“cô có muốn đi bar không?” nãy giờ Tuấn Kiệt chưa rời mắt khỏi cô một giây nào cả.
“..” cô chưa từng đến những nơi như thế, nhưng nghe nói ở đó rất nhộn nhịp và cả hỗn tạp, chỉ dành cho mấy người có tiền. chứ mấy người như cô vào đấy cũng chẳng giải quyết được việc gì
“giờ vẫn còn sớm mà cô” vừa nói Tuấn Kiệt vừa đưa tay lên nhìn “ cô nhìn xem mới có hơn 10 giờ thôi” cậu vẫn muốn được đi chơi thêm với cô chút nữa.
“mai tôi còn phải lên lớp nữa” nếu ngày thường rảnh rỗi không có việc gì thì giờ này cô cũng đã ngủ được cả một giấc rồi ý chứ
“chúng ta chỉ đi 30 thôi nhé, sau đó em sẽ đưa cô về hẳn nhà” Tuấn Kiệt lại giở bản mặt nhõng nhẹo của mình ra với cô. Mọi người xung quanh đi qua cứ nhìn cô với ánh mắt khó hiểu, làm cô xấu hổ vô cùng. Đã đi với cậu ta rồi thì đi nốt cũng được không cậu cứ như này ở trên đường thì cô chết với cậu mất.
Tuấn Kiệt hí hửng lái xe đưa cô đến quán bar XX nơi quen thuộc của cậu, nơi tập trung những trai tài, gái sắc quyền quý ở đây.
Từ ngoài đi vào hai bên cô cũng phải đếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/di-cung-nhau-nhe-ba-co/93509/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.