Sau gần hai tháng tu luyện nơi đỉnh linh khí Myōboku, Namikaze Naruto – giờ đây đã là hiền giả trẻ tuổi mang trong mình tinh hoa của trời đất – bước qua cánh cổng làng Lá trong ánh chiều tà rực đỏ như ngọn lửa tái sinh.
Dân làng chưa kịp nhận ra người về là ai, thì một bóng áo choàng đen quen thuộc đã lướt vút qua họ như cơn gió xoáy.
Mục tiêu: nhà tắm công cộng – khu Tây Konoha.
—
Tại đó…
Jiraiya, thần nhân háo sắc vĩ đại, đang ngâm người trong bồn nước nóng, nhấp ngụm rượu nồng, hai má hồng lên, miệng ngân nga tiểu khúc do tự sáng tác:
“Trời xanh lồng lộng, mỹ nhân tắm tiên… Ta ngồi trầm mặc, giả vờ không nhìn…”
SOẠT!!! Cánh cửa bốp một cái mở tung!
Hơi nước chưa tan, một luồng át khí khủng khiếp đã quét ngang mặt nước, khiến cả đám khách đang ngâm rụt hết người lại, tưởng thiên thạch rơi xuống hồ.
Bước vào là một thiếu niên tóc vàng, ánh mắt như rực lửa, mặt lạnh như tiền.
“Tiên. Nhân. Háo. Sắc!”
Jiraiya toát mồ hôi lạnh, rượu rớt khỏi tay, miệng còn ngậm nửa câu thơ chưa kịp nuốt.
“…Naruto? Không phải nhóc còn đang tu… tu… ở núi…”
Naruto tiến lại từng bước, mỗi bước đều khiến mặt đất “cót két” như bị oán khí xâm lấn. Phía sau cậu, một ảnh phân thân từ từ hiện ra, trong tay là một cuộn giấy in hình tô nấm giòi, sâu sống và canh óc cóc.
“Khi tôi gục trên đá, ngậm nấm cóc, chết đi sống lại trong dầu Tiên, thì ai đó… Đang ăn thịt nướng. Uống rượu. Kể chuyện hào hùng.”
Jiraiya cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/devil-s-path-hanh-trinh-tu-quy-gioi-toi-nhan-gioi/4623420/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.