Edit: phuong_bchii
________________
Tắm rửa xong đi ra, Kỷ Minh Tranh đã ngồi ở bên giường chờ nàng, cô đã thay đồ ngủ, tóc cũng sấy khô một nửa, phích cắm máy sấy chưa rút ra, đang chờ Bành Hướng Chi đi vào.
Cầm điện thoại mở Wechat, mở avatar một đóa hoa sen, cô bắt đầu gõ chữ.
"Mẹ, có lẽ chúng ta đều đoán sai."
Cô ấy không thích con, một chút cũng không.
Vốn con cho là có, nhưng con lại một lần nữa nhìn thấy cô ấy vì người khác mà buồn bã trước mặt con như vậy, cô ấy giống như không có quan tâm suy nghĩ của con, bọn con từng hôn, từng ôm, cũng từng làm chuyện con chưa bao giờ làm với người khác.
Nhưng cô ấy không có chút để ý, khi con nghe được những lời kia, nên dùng lập trường gì để khuyên giải an ủi cô ấy.
Có lẽ chúng ta đều đoán sai.
Kỷ Minh Tranh nhìn con trỏ nhấp nháy, nhấp nháy chừng mười cái, sau đó ấn nút xóa, xóa những lời chưa gửi đi.
Vốn những lời này, cũng không có được phép xuất thế.
Cửa phòng tắm mở ra, có tiếng bước chân rõ ràng. Bành Hướng Chi uống bia từ trước đến nay tỉnh táo rất nhanh, cũng chính là trướng bụng, đi vệ sinh xong mấy lần lại là một hảo Bành, vì thế lúc vào phòng ngủ, đã có thể tiếp tục thướt tha mềm mại đi thẳng tắp, còn chạy đến phòng khách muốn tiếp tục.
Nàng rất có phép tắc, không muốn làm ô nhiễm phòng Kỷ Minh Tranh, nhưng Kỷ Minh Tranh nói với nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-thoi-dai-nao-roi/3562600/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.