“Úc! Từ! Chu!” Gương mặt Giang Thiển tối sầm xuống, ánh mắt lạnh nhạt, trong giọng mang theo sự chán ghét chẳng buồn che giấu.
Vẹt nhỏ bên cạnh thấy thế sợ mất hồn, theo bản năng gắt gao giữ chặt Giang Thiển, đề phòng y ra tay đánh người.
“Giang hộ pháp, không thể đánh người không thể đánh người!!” Tiểu Bát Ca vội nói: “Quy củ quy củ quy củ, điều quan trọng nhắc lại ba lần, đây là Nhân gian đó.”
Giang Thiển gắt gao nhìn chằm chằm Úc Từ Chu, mi mục xinh đẹp nhiễm màu tức giận, y còn chưa vận yêu lực, uy áp của cao giai đại yêu đã tỏa ra.
Không biết từ bao giờ, Úc Từ Chu đã xuất hiện ở phía sau, cách cổng nhà vài bước, ngơ ngẩn nhìn Giang Thiển. Trong mắt hắn mang theo ý cười nhè nhẹ, giống như bất ngờ, lại tựa như vui vẻ, phảng phất đủ loại cảm xúc đan xen chồng chéo, hết thảy đều có.
Chỉ mỗi thù địch là không.
Giang Thiển chạm phải ánh mắt kia không khỏi ngẩn người, trên mặt hiện lên vài nét mất tự nhiên.
“Chúng ta đến để … tra hồ sơ của Mị ma.” Tiểu Bát Ca một bên vây cứng Giang Thiển, một bên mở miệng nói.
Giang Thiển hất tay thoát khỏi vẹt nhỏ, y vốn cũng không muốn đánh nhau. Chỉ là sau một khoảng thời gian xa cách, đột nhiên gặp lại Úc Từ Chu, nhất thời mất khống chế cảm xúc thôi.
“Vào nhà rồi nói sau.” Úc Từ Chu thu hồi tầm mắt. Hắn bước đến cánh cửa, rất tự nhiên dúi hộp đồ ăn đang cầm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-tai-bon-toa-tu-cho-minh-la-cong/2563212/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.