Men say trong Giang Thiển ủ đã lâu, có chút mơ màng muốn ngủ.
Tiểu Bát Ca đỡ y đến gian phòng dành cho khách, nhất thời có chút không yên lòng.
Từ khi sinh ra đến nay, Giang hộ pháp nhà nó lần đầu uống rượu, không biết có vấn đề gì không.
“Yên tâm đi, say rượu sẽ hết nhanh thôi, không cần lo lắng.” Úc Từ Chu đến ngồi cạnh giường, do dự một hồi mới kéo lấy tay Giang Thiển thăm dò tia yêu lực trong tay y.
Nhờ cái nháy mắt nhắc nhở vừa nãy của Tiểu Bát Ca, dường như Úc Từ Chu đã có thể kết luận: Mục đích của Giang Thiển khi phong ấn yêu lực này chính là để đi tìm hắn.
Có thể thấy Giang Thiển rất để bụng chuyện giải độc trước kia, chỉ cần tìm được đối phương, y có thể bất chấp cái giá lớn như vậy.
Úc Từ Chu bị người ta ghi thù thành quen, thật sự không lo lắng mấy.
Dù sao hắn cũng chỉ có mỗi một bộ da, thù oán nhiều cỡ mấy, Giang Thiển cũng chỉ có thể lột da hắn một lần.
Chẳng qua thời cơ trước mắt chưa thích hợp lắm, hắn không thể để Giang Thiển nhận ra bản thân mình, nếu không hậu quả sẽ rất phiền phức.
“Ngươi muốn làm gì?” Tiểu Bát Ca ở bên cạnh đè thấp âm lượng cảnh cáo.
Úc Từ Chu để tay mình úp vào lòng bàn tay Giang Thiển, định đem yêu lực rút ra.
“Không được.” Tiểu Bát Ca vội nói: “Y nhạy bén lắm.”
Nếu Úc Từ Chu rút lại yêu khí, Giang Thiển tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deu-tai-bon-toa-tu-cho-minh-la-cong/2563209/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.