“Ta không muốn đến đó.” Ta cương quyết nói.
Nếu Thiên Hậu đến Liên Sơn thì nàng ta sẽ biết rằng Ma Vương không còn ở đó nữa.
“Ta không cùng ngươi thảo luận, nhớ kỹ, nơi này là Thiên Cung, tất cả mọi thứ do ta quyết định.” Thiên Hậu nhìn thẳng vào ta.
“Nương nương là Thiên Hậu nhưng nương nương không thể bức người quá đáng như vậy.” Ta bất mãn nói lớn. “Thiên Cung có quy định của Thiên Cung, Tam Giới có quy định của Tam Giới. Người là người cai quản Thiên Giới nhưng người không thể sử dụng quyền lực của bản thân một cách bừa bãi ép ta làm điều ta không muốn. Nếu người làm như vậy thì người với Ma Vương mà Tam Giới luôn ngày đêm nguyền rủa không có một chút khác biệt nào cả.”
Thiên Hậu đưa mắt nhìn ta rồi bật cười. “Vậy ngươi nói xem, Thiên Hậu nên là người như thế nào.”
Ta chưa kịp lên tiếng thì nàng ta đã tiếp tục nói. “Có phải ngươi cho rằng Thiên Hậu phải như bồ tát, phải cứu rỗi chúng sinh, hành xử công bằng không được có một chút tâm tư nào?”
Thiên Hậu có chút kích động, nàng ta như biến thành một người khác, không hề còn dáng vẻ nghiêm trang khi còn ở Nguyệt Thiên Cung mà hoàn toàn giống như một người bình thường biết vui buồn giận dữ.
Danh tiếng nhân hậu của Thiên Hậu vang khắp Tam Giới, có lẽ nàng ta biết khi đến đây nàng ta không khỏi kích động nên mới cố tình yêu cầu tất cả tiên canh ngục lui xuống.
“Nương nương muốn ta đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/det-mong/3487503/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.