Ngay lập tức ta bị cuốn vào một luồng khói đen, Ma Vương kéo theo ta đi bay vút lên thật cao, ta sợ hãi nhắm mắt, đôi tay theo phản xạ bám chặt lấy Ma Vương. Cuối cùng Ma Vương dừng lại giữa một hoang mạc lớn.
Ta ngước đôi mắt to tròn nhìn hắn.
“Chúng ta không đi tiếp nữa sao?”
“Chúng ta đã đến nơi mà chúng ta cần tới.” Ma Vương nhàn nhàn trả lời.
Ta sững sờ trong giây lát. Nơi này không khác gì núi tuyết, đều là nơi khô cằn không có một sinh vật nào muốn ở lại. Nếu nhất thiết phải tìm ra sự khác biệt thì chỉ có thể nói rằng tuyết sơn được bao phủ bởi tuyết trắng còn nơi đây được bao phủ bởi những cồn cát. Cả hai nơi đều là những nơi hoang vu.
Ta chấp nhận nguy hiểm đi theo một người mà ta sợ hãi với mong muốn có thể đến một nơi phồn hoa chứ không phải là từ một nơi hoang vu này đến một nơi hoang vu khác.
Nếu biết được kết quả là như vậy thì ta đã không đi theo Ma Vương rồi.
Ma Vương dường như đọc được suy nghĩ của ta. Hắn dùng đôi mắt lạnh như băng liếc nhìn ta.
“Hối hận?”
Dưới ánh mắt đó, ta không tự chủ mà run sợ.
Ta rất không tình nguyện mà lắc đầu.
Chống đối lại Ma Vương? Ta không dám, dù sao thì ta vẫn chưa muốn chết.
Ma Vương bước lên phía trước, bước chân của hắn có vẻ ngập ngừng.
Ta lê từng bước chân nhỏ xíu theo sau hắn.
“Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/det-mong/3487493/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.