Thăm Tô Gia Nam xong, Tô Căng Bắc, Chu Thời Uẩn và Tô Doãn Đông về Tô gia đại trạch trước.
- Má Lâm, má Lâm? Ô Đồng đâu?
Khi Tô Căng Bắc đến bệnh viện đã để Ô Đồng lại ở nhà cho dì giúp việc chăm sóc, bây giờ về thì vội tìm bóng dáng của nó.
Má Lâm nghe tiếng, bước ra khỏi nhà bếp:
- Đại tiểu thư về rồi, Ô Đồng đang ăn trên sofa.
Dứt lời, bà thấy người đàn ông đứng phía sau Tô Căng Bắc thì vội vã khom mình:
- Cô gia.
Chu Thời Uẩn gật đầu, trên thực tế, anh hơi không quen với cách gọi này.
- Ăn? Chưa ăn trưa sao?
- Dạ đã ăn trưa lâu rồi ạ.
Má Lâm cười nói:
- Nó thèm ăn lắm, cứ lượn tới lượn lui chỗ để đồ ăn hoài.
- Mèo ham ăn.
Tô Căng Bắc đi đến bên sofa, khom người bế Ô Đồng lên:
- Ăn, ăn hoài hà!
Miệng Ô Đồng còn dính vụn thức ăn vặt: “Meo.”
- Nhị thiếu gia của mày tới rồi, còn ăn nữa là anh ấy mắng mày đấy.
Tô Căng Bắc xoay người lại:
- Chu Thời Uẩn, thời điểm cho anh lập uy đã đến.
Anh đến gần, xoa tai Ô Đồng rất thân thiết:
- Ăn bao nhiêu rồi?
Má Lâm ở bên cạnh đáp:
- Dạ buổi chiều đã cho nó ăn 3 lần ạ.
Chu Thời Uẩn ừ:
- Ngày mai cấm ăn vặt.
- Dạ, cô gia.
Ô Đồng rõ ràng nghe hiểu, nhe răng múa vuốt cào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-trai-la-so-1/2286034/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.