Hôm sau, sáng sớm Tô Căng Bắc đã mang theo Ô Đồng lên đường về nhà. Chu Thời Uẩn cùng ra khỏi cửa với cô, chỉ là khác hướng đi. Hôm nay anh không đi cùng cô quả thực là do công việc, mấy ca phẫu thuật này đều rất quan trọng.
Chu Thời Uẩn xong công việc quay về văn phòng, Lâm Thanh Duy rót ly cà phê đem đến cho anh.
- Sư huynh, uống cà phê.
Chu Thời Uẩn ừ, cởi áo blouse ra thay áo khoác của mình vào.
- Sư huynh sắp về nhà à?
- Ừ.
Lâm Thanh Duy cười sâu xa:
- Anh nói thật cho em biết đi, có phải anh sống chung với Tô Căng Bắc không?
Chu Thời Uẩn dừng lại, quay đầu nhìn cậu:
- Ai nói em biết?
Lâm Thanh Duy đắc ý nói:
- Bài weibo trước đây cô ấy up đấy, bức ảnh đó là nhà anh mà, em từng đến nhà anh một lần, có chút ấn tượng.
Chu Thời Uẩn không phủ nhận.
Lâm Thanh Duy được xác định càng thêm kích động:
- Hai người yêu đương quá mờ ám, này này này, sư huynh, trước đây anh nói có quan hệ từ 20 năm trước là sao? Thanh mai trúc mã à, nhưng lần đầu gặp mặt, hai người giống như đâu có quen nhau.
Chu Thời Uẩn uống mấy hớp hết cà phê rồi trả ly trống lại cho Lâm Thanh Duy:
- Ra ngoài.
- Tiết lộ chút đi mà.
Mặt mày Lâm Thanh Duy nhăn nhó:
- À phải, sao anh không bảo cô ấy đến bệnh viện chơi, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dep-trai-la-so-1/2286032/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.