Buổi tối – khoảng thời gian tràn ngập sắc màu của vạn vật. Toàn thành phố như sống dậy, lấp lánh ánh đèn tuyệt diệu.
Trong phòng khách, anh đứng đối diện với nó với vẻ mặt muốn thuyết phục.
“ Em chắc chắn rằng sẽ ở nhà?”
Nó gật đầu kiên định “ Em vốn không thích hợp với những nơi náo nhiệt như vậy”
Anh nhíu mày nhìn nó một hồi. Nó vốn là người rất thích náo nhiệt cơ mà, càng đông vui càng tốt, anh vốn còn tưởng nếu không hỏi, tự nó cũng sẽ hăng hái khoác tay mình cùng đi…. Vậy nhưng…. “ Tại sao?”
“ Chỉ là em vẫn chưa quen với những bữa tiệc kiểu đó. Trước đây cũng vậy, em chỉ đến dự tiệc cùng ba mẹ đúng một lần duy nhất rồi không có lần sau...” – Nó gãi gãi đầu kể lại.
Thú thực, nó vốn không muốn đến những nơi như vậy bởi những ánh mắt dò xét, đánh giá của những người tham gia. Mà đúng hơn là sợ… Sợ những câu hỏi tiếp cận không mấy thiện cảm của những “ người thừa kế”, sợ khi phải đối mặt với những cô tiểu thư giàu có mà kiêu ngạo, câu hỏi đầu tiên thay cho câu chào của họ luôn là “ Nhà cô thuộc tập đoàn nào thế?”
Biết nó nói thật nên anh cũng không có ý kiến gì thêm. Anh thở dài một tiếng rồi xoa xoa đầu nó “ Được rồi, nếu không muốn thì anh không ép em…. Có điều, Bảo Hân cũng có mặt” Nhưng rồi vẫn muốn thuyết phục lần cuối, bởi anh muốn nhân bữa tiệc này công khai quan hệ của họ.
Thế nhưng, nó chỉ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578128/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.