Anh đứng trước mặt nó mỉm cười dịu dàng. Rốt cuộc cũng tìm được nó, có thể trải qua một thời gian dài không có ở bên cạnh chính là một kỳ tích.
Nó nắm chặt tay Bé Bắp căng thẳng nhìn anh “ Anh đến đây làm gì?” Trong lòng âm thầm quan sát anh kĩ càng, điều có thể nhìn thấy rõ nhất bây giờ đó là khuôn mặt tiều tụy hơn trước nhưng không làm mất đi vẻ ngoài hoàn hảo vốn có. Không phải là vì nó chứ?
Nụ cười đang nở trên môi, bỗng nghe được câu này của nó liền tắt ngấm, anh nhíu mày nhìn nó “ Em biết lí do mà” Khi nhìn thấy anh xuất hiện ở đây thế này, nó chắc chắn đã phải biết anh muốn làm gì. Cho nên bản thân anh nghĩ thầm có thể nó sẽ gật đầu thừa nhận hay im lặng không nói nhưng phản ứng của nó sau đó khiến anh chột dạ…
“ Xin lỗi… Suy nghĩ của anh tôi không thể đoán được, cho nên tôi không hề biết lí do…” – Nó dùng giọng xa cách đáp lại anh “ Và tôi cũng không có hứng thú muốn biết”
Dứt lời liền nắm tay Bé Bắp lướt qua anh, nhưng chưa kịp bước được hai bước tay đã bị anh túm chặt lấy ngăn cản. Hai người cứ thế nhìn thẳng vào mắt nhau, mỗi ánh mắt đều mang một cảm xúc khác nhau.. Bé Bắp đứng cạnh ngước đôi mắt ngơ ngác nhìn hai người trước mặt im lặng nhìn nhau nhất thời cảm thấy sợ hãi đứng nép lại cạnh nó
Tại tiệm bánh ngọt CoCo – tiệm bánh nó cùng Bé Bắp vừa mới bước ra lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/deo-nhan-roi-la-phai-cuoi/578114/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.