Bị lạc mất hắn nó vô cùng hoảng sợ , một mình ở cái thế giới này thì làm sao nó sống nổi . Nó lo sợ chạy khắp nơi tìm nhưng k thấy , nó hỏi mọi người nhưng k ai thèm trả lời nó cả . Nó thấy khóe mắt mình cay cay và nước mắt bắt đầu chảy xuống gò má , và nó ngồi thụp xuống co người vào và khóc . Có một đôi chân đứng trước mặt nó và nói :- Cậu làm sao không ?- cậu nở nụ cười .
Nó ngước đôi mắt màu nâu đẫm nước mắt của mình nên nhìn . Trước mặt nó là một cậu con trai ăn mặc rất cá tính , cậu có khuân mặt baby vô cùng , đặc biệt là đôi mắt của cậu có màu xanh dương , cậu có nụ cười tỏa nắng khiến nó bị đơ luôn .
- Này cậu ?
- Hả , cậu gọi mình á ?
- Ừ, sao cậu lại khóc vậy ?
Nó vừa lau nước mắt vừa cười với cậu ;
- Mình bị lạc .
- Đi - cậu đưa tay ra trước mặt nó .
- Đi đâu ? - nó chớp chớp mắt trông dễ thương vô cùng .
- Ơ , thế cậu không đi tìm lại người thân à , nếu muốn tìm thì đi theo tớ .
Nó vui vẻ nắm lấy tay cậu và đứng dậy , cậu và nó vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ cho đến khi hắn nhìn thấy nó :
- Vi ! - hắn gọi .
Nó thấy có ai đó hình như vừa gọi mình thì quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tuong-lai-lam-osin/2127379/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.