Mọi người trong nhà đã nghe về câu chuyện xuyên không của nó nhưng nó không hề kể gì về cuộc sống của nó cả . Vì không có chỗ nào để đi nên nó sẽ ở nhà của hắn và bé Thiên . Hắn không hề thích điều này nhưng vì chiều ý cô em bé nhỏ nên hắn đành cho qua chuyện này , hắn cấm nó vào phòng của mình và phải nghe theo lệnh của hắn và không được cãi lại hắn . Nó ở cùng phòng với Thiên và hai đứa nó cứ nói chuyện tíu ta tíu tít mãi đến sáng mới thôi , nó rất vui vì được trò chuyện cùng Thiên vì trước kia ở nhà bác không ai dám nói chuyện với nó cả , học coi nó như rác rưởi vậy . Sáng hôm sau vẫn như thói quen cũ nó dậy từ rất sớm và gọi Thiên dậy :- Thiên ơi dậy đi !
- Chị cho em ngủ một chút nữa thôi được không ?
Nó đành bất lực đi ra ngoài , đứng ở ban công nó cảm nhận được cái lạnh buổi sáng . Nhìn ra bầu trời phía trước nó khẽ thở dài , nhìn bình minh dần dần nhô nên sau đám mây nó lại thấy lòng mình ấm áp vô cùng . Từ lúc nào Thiên đã dậy và đứng cạnh nó :
- Chị nhớ nhà hả ?
- Không hẳn là vậy , mà hôm nay em có đi học không - nó lảng sang chuyện khác vì nó không thích chủ đề gia đình cho lắm .
- Dạ không , hôm nay em được nghỉ .
- Ừ , mà chị nấu cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tuong-lai-lam-osin/2127378/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.