Chương trước
Chương sau
Ngủ đến gần lúc khu vực cấm chuyển sang ban đêm Khải Triết mới tỉnh dậy, đập vào mắt là hình ảnh Lục Tranh vẫn đang ngồi trêи thảm cỏ, bên cạnh cái bàn bằng thân cây kia soạn bản thảo. Khải Triết càng nhìn càng thấy Lục Tranh lại có điểm thu hút ánh nhìn người khác hơn trước kia nhiều.
Khải Triết rất muốn hai người thân cận hơn nhưng ngại Lục Tranh phản cảm nên chỉ biết dùng thời gian hiếm khi được bên nhau để tăng thêm sự thân thiết cho hai người.
Nhắc mới nhớ, một tháng gần đây Lục Tranh không còn lườm mỗi khi hắn có suy nghĩ mơ mộng về cậu nữa, cũng không nói những câu mang tính chất biết hắn đang nghĩ gì. Khải Triết thật sự hoài nghi trước kia mình bị Lục Tranh đọc suy nghĩ. Mà thật sự cũng có khả năng này, dị năng của Lục Tranh đạt đỉnh cấp, tinh thần lực chắc chắn rất mạnh mẽ, muốn đọc suy nghĩ của hắn cũng không phải không có khả năng. Nếu thật sự có chuyện đó, Khải Triết không biết lý do tại sao Lục Tranh "rảnh" để làm một việc dư thừa như việc đọc suy nghĩ của hắn nhưng có lẽ liên quan đến suy nghĩ của hắn khi nghĩ đến tình cảm của hai người.
Tình hình hiện tại khác với dự liệu của Khải Triết rất nhiều, hắn cho rằng bản thân và cậu sẽ có hảo cảm với nhau, bớt đi một gia vị mang tên "thuốc súng" mỗi khi nói chuyện, sau khi ra khỏi đây hai người kết hôn. Nhưng tình hình hiện tại thì gì đây, cậu coi hắn là bạn bè, còn hắn thì ngoài ý muốn đã rơi vào tình cảm đơn phương rồi.
Không muốn làm phiền cậu soạn bản thảo, Khải Triết chỉnh vòng tay sang chế độ im lặng, sau đó nằm lại xuống võng lên mạng xem tin tức. Tất cả đều bình thường, Đế quốc chưa có thông tin gì mới, trêи cùng bản tin cũng chỉ có mấy tin được ghim từ hai tháng trước.
Khải Triết thoát mạng, quay đầu qua muốn nhìn Lục Tranh lại thấy cậu đã kết thúc việc soạn thảo và cũng đang quay sang nhìn mình.
- Anh thấy có hơi chán không?
- Có một chút.
- Muốn ăn dưa hấu không?
- Dưa hấu?
Lục Tranh lấy trong túi áo khoác ra một túi nhỏ trong suốt có mấy loại hạt bên trong. Lấy một hạt dưa hấu ra, ném sang phần đất ngoài thảm cỏ rồi dùng dị năng mộc hệ kϊƈɦ thích nó phát triển nhanh chóng. Bằng tốc độ người nhìn có để thấy cả quá trình nảy mầm, lớn lên, ra hoa kết trái của cây dưa hấu.
Lục Tranh căn bản chỉ cần bước lại, lấy trái dưa hấu có kϊƈɦ thước vừa phải ra, ngưng tụ kim hệ thành một con dao bổ quả dưa ra làm hai, lại biến con dao thành hai cái thìa.
Nhìn thành phẩm trêи bàn, Khải Triết đơ người ra mấy giây, thầm nghĩ: Dị năng mộc hệ đúng là ứng dụng được rất nhiều.
- Lục Tranh, hạt giống đâu ra vậy?
- Tôi chuyển hai trăm tinh tệ để Từ Chính sang chỗ mấy người bên khu vực hậu cần chuyên trồng rau củ lấy một vài túi hạt giống các loại trái cây. À, mấy người bên đó cũng có dị năng mộc hệ, trái cây rau củ sinh trưởng nhanh như vậy cũng là dị năng.
- Lục Tranh, cậu biến nấu ăn không?
- … không
Lục Tranh chần chừ một chút mới trả lời. Từ khi đến nơi này, cậu chưa từng vào bếp nấu bất cứ thứ gì, ký ức của nguyên chủ thì chỉ biết nấu mì ăn liền. Còn trước kia, cậu không nấu ăn, làm gì có con tang thi nào ăn cơm đâu mà đòi tang thi có kỹ năng nấu nướng, ký ức trước mạt thế thì quên hết rồi.
Nhưng tự dưng Khải Triết hỏi cái vấn đề không dinh dưỡng này làm gì?
- Vậy anh biết nấu không?
- … chỉ nấu được vài món cơ bản.
Khải Triết hay ở quân bộ, chủ yếu ăn theo thực đơn dinh dưỡng giống như những người khác, rất ít khi hắn về nhà, mà khi về nhà cũng ít khi vào bếp, trình độ nấu ăn cũng chỉ có thể gọi là bình thường, có thể nuốt.
Khi về phòng, Lục Tranh lại đưa cho Khải Triết một viên tinh hạch lôi hệ cấp chín.
Khải Triết trợn mắt nhìn viên tinh hạch lấp lánh, hôm nay hắn không có hao đi một chút xíu dị năng nào đâu.
- Lục Tranh, hôm nay tôi không hao hụt dị năng như mọi ngày.
- Thế thì cứ giữ lấy, có việc thì dùng.
Khi hai người đến nhà ăn, mọi người đã đến khá đông. Vậy nhưng cũng chưa hết chỗ trống ở đây.
Dạo gần đây hai người khá thân nên hay đi cùng nhau, những người trong nhà ăn cũng không cảm thấy có cái gì hiếm lạ, cũng đâu phải chuyện của mình, quan tâm quá nhiều làm gì.
Sau khi đại đa số mọi người ăn xong, ngồi uống nước. Màn hình to tổ chảng treo tường đá của nhà ăn được bật lên, đập vào mắt vẫn là gương mặt một vị nào đó không biết tên thông báo rằng Đế quốc đã phát hiện ra ổ côn trùng và động vật biến dị và đang tìm cách tiêu diệt, hẳn là trong thời gian sắp tới số lượng côn trùng và động vật biến dị sẽ giảm đi. Nhân đây Đế quốc kêu gọi những người đạt cấp bậc dị năng từ đỉnh cấp trở nên đi cùng một chuyến để giúp sức, sau đó mỗi người sẽ nhận thêm mười viên tinh hạch cấp mười.
Dị năng đạt đỉnh cấp? Vậy nghĩa là bao gồm Lục Tranh, không bao gồm hắn? Khải Triết quay lại nhìn Lục Tranh, cậu vẫn nhìn lên màn hình đang phát ra các loại tin tức khác.
Tâm trạng Khải Triết hơi chùng xuống, hắn muốn bên cậu kề vai chiến đấu nhưng chỉ vì cấp bậc của hắn so với cậu vẫn là khá thấp. Việc chiêu mộ dị năng giả đỉnh cấp, hẳn là Lục Tranh sẽ tham gia, nhất là khi Khiết Huệ lẫn Khiết Bảo Ngao đều đã đến đây. Nội dung cuộc nói chuyện là gì thì Khải Triết và những người khác đều không biết bởi cho dù ba người có tại nhà ăn nói chuyện, cảm giác như có một bức tường vô hình ngăn lại mọi âm thanh lọt ra ngoài.
Khiết Huệ và Khiết Bảo Ngao rời đi rồi nhưng tâm trạng của Khải Triết cũng không khá hơn, Lục Tranh nói cậu sẽ đi và theo như những gì hai người kia nói thì lần này dự kiến khoảng hơn một tháng mới có thể trở về. Hơn một tháng, hắn là chuyện này nghiêm trọng mới cần nhiều thời gian như vậy. Mà hắn cũng không thể tranh thủ mà đi cùng cậu bởi nếu hắn có đi được cũng sẽ trở thành kẻ yếu nhất trong đội ngũ và sẽ kéo chân sau, ai bảo yêu cầu tối thiểu là dị năng đạt đỉnh cấp.
Đế quốc cũng không có quá nhiều người đạt đỉnh cấp trở lên, những người lánh đời cũng đã xuất hiện ở khu vực cấm, tính cả khu vực hiện tại nơi hắn đang ở thì có tất cả hai mươi mốt người. Khải Triết liên hệ được với Khiết Huệ ý muốn hỏi dị năng giả đỉnh cấp đi như vậy có ít quá không, kết quả nhận được rằng bên Khiết gia sẽ mời thêm vài dị năng giả có dị năng đạt cấp siêu việt từ bên ngoài tới nữa. Cũng có thêm một thông tin rằng côn trùng và động vật biến dị không dám tấn công dị năng giả đạt cấp siêu việt cho nên những người này căn bản không có mặt ở khu vực cấm.
Không dám tấn công dị năng giả đạt cấp siêu việt, nếu vậy việc dị năng giả đỉnh cấp tới tham gia hẳn là không khác gì việc đi làm mồi nhử. Còn dị năng giả cấp siêu việt mới chân chính trở thành quân chủ lực.
Khải Triết đem ý nghĩ này nói cho Lục Tranh, đổi lại là vẻ mặt hờ hững dửng dưng của cậu khi đang nằm trêи giường đá đối diện.
- Tôi biết, Khiết Huệ và Khiết Bảo Ngao khi đến đây đã nói rồi.
- Tôi là sợ cậu gặp nguy hiểm.
- Không sao đâu, bên Khiết gia sẽ mời thêm ít nhất hai mươi người có dị năng đạt cấp siêu việt trong gia tộc đến nữa. Ai nguy hiểm nhưng chắc chắn không phải là tôi.
- Ít nhất hai mươi người?
- Có lẽ anh không biết, Khiết Bảo Ngao đã đạt siêu việt.
- Cái gì? Tôi tưởng cậu ta mới chỉ đỉnh cấp trung kì.
- Khó tin nhưng đó là sự thật.
- Lần này Khiết gia sẽ dốc hết cao thủ ra sao?
- Không đâu, chuyện này cũng không tính là lớn, có lẽ cũng chỉ có hai mươi người đến là nhiều.
Khải Triết có chút không thể tin được vào tai của mình, hai mươi dị năng giả cấp siêu việt là một chuyện mà rất bất khả thi. Bây giờ có lục tung cả Đế quốc lên cũng chưa chắc tìm được năm cao thủ dị năng cấp siêu việt, vậy mà Khiết gia tùy tiện xuất chủ lực đã hai mươi người. Nhưng một chuyện nháo lớn như vậy đối với Khiết gia lại dùng chữ "chỉ" giống như hai mươi người này không thể tính là nhiều. Đã vậy theo lời của Lục Tranh thì chuyện côn trùng và động vật biến dị này căn bản không phải là chuyện gì nháo quá lớn đến mức Khiết gia phải dốc toàn lực ra. Khải Triết nhịn không được, hỏi:
- Nếu vậy chuyện gì mới tính là lớn?
- Nếu lão tổ tông của Khiết gia phải ra mặt thì mới tính là chuyện lớn.
- Người đó mạnh lắm sao?
- Cực kỳ mạnh, hai người đó là đời đầu tiên của Khiết gia, họ sống từ thời trước mạt thế đến bây giờ.
Khải Triết nhịn không được hít một hơi khí lạnh. Đời đầu tiên của Khiết gia, những người đã mở cánh cửa không gian để nhân loại có thể thoát khỏi mạt thế bằng cách đi ra vũ trụ sống. Khải Triết không ngờ đến bây giờ nhân vật trong sách lịch sử như họ vẫn còn sống, không những sống mà còn tọa trấn tại Khiết gia. Nội tình Khiết gia không hề giống người ta tưởng tượng một chút nào.
- Anh đừng dùng vẻ mặt không thể tin đó để mà đối diện sự thật. Anh đâu phải là không biết dị năng càng mạnh sống càng lâu.
- Tôi chỉ là đang bất ngờ, cậu đã từng gặp họ chưa.
- Cho dù tôi có nói là rồi, thì anh cũng chưa chắc đã tin.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.