Chương trước
Chương sau
Dự kiến của Lục Tranh rất chuẩn xác, khi đối phó với côn trùng và động vật biến dị ở thời điểm chúng có số lượng đông đảo nhất thì Khải Triết thăng cấp. Hỏa diễm bùng lên, hỏa cầu bao quanh hắn trở nên lớn hơn gấp mấy lần, màu sắc cũng trở nên nhạt hơn biểu thị nhiệt độ của nó không hề thấp, không cần phải xông vào, những con côn trùng và động vật biến dị ở gần hỏa cầu cũng đã bị thiêu đến tro bụi cũng chẳng còn.
Hỏa cầu duy trì tình trạng đó cũng không quá lâu, khoảng mười lăm phút thì hỏa cầu bắt đầu thu nhỏ, màu sắc không quá nhạt màu chói sáng mà dần trở về màu đỏ cam như thường thấy. Lục Tranh biết Khải Triết đang chuẩn bị đến cực hạn, cậu dùng dị năng phóng ra một loạt lưỡi ɭϊếʍ kim loại về phía Khải Triết vây xung quanh thành một quả cầu nhốt hắn và một số côn trùng và động vật biến dị bên trong, tin tưởng Khải Triết có đang dần rơi vào hạ phong cũng sẽ giải quyết hết chúng.
Quả cầu kim loại toàn lưỡi kiếm sắc nhọn không ngừng xoay tròn tách Khải Triết bên trong, chừa cho hắn không gian trống. Lục Tranh dùng dị năng băng hệ hạ nhiệt độ xung quanh mình khiến những con côn trùng và động vật biến dị đều trở thành khối băng, mở ra một con đường tiến đến quả cầu sắt. Túm được Khải Triết, Lục Tranh nhanh chóng đưa hắn vào giữa mảng rừng.
Có dị năng đỉnh cấp đồng nghĩa Lục Tranh là một người cực kì hút côn trùng và động vật biến dị bao vây, động tác của cậu phải thật nhanh không cho côn trùng và động vật biến dị kịp phản ứng rồi ùa theo thành bầy mới được. Ngay khi Lục Tranh đưa Khải Triết vào trung tâm mảng rừng, lập tức những côn trùng và động vật biến dị tấn công Khải Triết lập tức chạy đến mảnh rừng, nhất thời tiếng ồn so với hằng ngày to hơn một ít.
Khải Triết gần như cạn kiệt dị năng, thân thể hơi yếu do lúc thăng cấp không kiểm soát được năng lượng của dị năng bộc phát ra. Bình thường nếu không chiến đấu, dị năng giả sẽ không bộc phát năng lượng như vậy mà sẽ thăng cấp trong yên lặng. Nếu như hôm qua Khải Triết thăng cấp ngay trong đêm thì tốt rồi, căn bản không lo tổn hại căn cơ và thể trạng nhưng đằng này lại là thăng cấp trong chiến đấu, nếu không ổn định căn cơ thì rất dễ có thương tổn không lường được về sau.
Lục Tranh lấy một viên mộc đan cho Khải Triết nuốt xuống, sau đó lại lấy thêm năm viên tinh hạch cho hắn hấp thu. Nếu muốn ổn định tại căn cơ đang có chút tổn hại thì không thể chậm trễ hấp thu nguồn năng lượng có lợi. Mộc đan điều dưỡng thân thể và tinh thần lực, tinh hạch củng cố căn cơ và tăng cường dị năng, Khải Triết thuận lợi trở thành dị năng hỏa hệ cấp mười trung kì.
- Anh thấy sao rồi?
- Cảm ơn cậu, tôi thấy thân thể lẫn dị năng đều đạt trạng thái rất tốt.
- Vậy thì hấp thu thử cái này đi!
Lục Tranh đưa ra một viên tinh hạch lôi hệ cấp chín. Khải Triết nhìn mà muốn co rút con mắt, đây là lôi hệ mà, chẳng lẽ Lục Tranh muốn hắn hấp thu tinh hạch khác hệ? Có khả quan lắm không?
Mặc kệ lý do gì, Khải Triết vẫn tin tưởng Lục Tranh muốn tốt cho hắn nên không chút do dự cầm tinh hạch hấp thu. Quá trình hấp thu không nhanh và thuận lợi như tinh hạch hỏa hệ, Khải Triết còn cảm nhận được có thứ năng lượng bạo động kia còn mạnh hơn năng lượng bạo động trong tinh hạch hỏa hệ nữa. Khải Triết thừa nhận lần đầu hấp thu tinh hạch khác hệ, hắn ăn không ít mệt đến từ năng lượng bạo động kia nhưng hấp thu được rồi lại cảm thấy thứ năng lượng bạo động kia kϊƈɦ thích cơ thể hắn đi vào trạng thái tốt hơn, tuy là nhỏ nhưng vẫn cảm nhận được.
Sau khi hắn hấp thụ xong viện tinh hạch lôi hệ, Lục Tranh mới giải thích:
- Đạt cấp mười sơ kì là dị năng giả đã có khả năng hấp thu tinh hạch khác hệ rồi. Càng là khác hệ, năng lượng bạo động sẽ trở nên khó hấp thu hơn nhưng một khi hấp thu được thì nó rất có lợi, có thể kϊƈɦ thích tăng trưởng cấp bậc dị năng.
- Tác dụng của các tinh hạch hệ khác cũng vậy à?
- Không hẳn. Tinh hạch chia rất nhiều loại theo các loại dị năng, tỷ lệ năng lượng bạo động trong nó cũng khác, càng là những dị năng có tính công kϊƈɦ cao và phá hoại mạnh thì năng lượng bạo động càng nhiều.
Thực lực Khải Triết tiến vào giai đoạn tốt nhất, côn trùng và động vật biến dị cũng xông tới nhiều hơn một chút. Khải Triết đang muốn ra ngoài luyện tập dị năng thì bị Lục Tranh cản lại.
- Thêm vài ba con côn trùng và động vật biến dị cũng chẳng thấm vào đâu đâu, cứ coi như hôm nay được nghỉ lễ một hôm đi.
Khải Triết thấy Lục Tranh giữ lại liền bỏ ý định ra ngoài, ở bên cậu muốn bồi thêm tình cảm.
Ngày nào cũng có côn trùng và động vật biến dị đưa tới như ngày nào, cho dù có muốn lười mà nghỉ một hôm cũng không được, bản thân không tự ra ngoài thì chúng cũng tự dâng mình đến trước, không có ngày nào là khác ngày nào. Người nhàn nhã như Lục Tranh e cũng chỉ đếm trêи đầu ngón tay. Mà Lục Tranh thì sao? Rảnh đến nhàn. Thậm chí trung tâm mảnh rừng biến dị này đã bị cậu biến thành phòng ngủ lộ thiên. Bốn cây thực vật biến dị dạng dây leo có các dây leo xoắn loại với nhau tạo thành chiếc giường, cách đó không xa là hai cây dây leo xoắn vào nhau tạo thành võng, một gốc cây bị san bằng làm bàn, xung quanh mọc dày đặc một loại cỏ cực mềm cũng cực dẻo dai có lá chỉ cao bằng độ dài ngón tay làm thảm, không, phải nói cả khu vực của cái phòng ngủ lộ thiên này đều bao phủ với thảm cỏ.
Biết hưởng thụ giữa khốn cảnh như thế này, e là cũng chỉ có Lục Tranh nhưng cậu chính là có loại năng lực để tận hưởng cuộc sống giữa sự nhàm chán này.
Qua thời gian qua, quan hệ của Khải Triết với Lục Tranh tựa hồ thân thiết hơn rất nhiều. Khải Triết không ngại, tự mình đi tới võng dây leo kia ngồi xuống nói chuyện với cậu. Một lúc sau ai làm việc nấy, hắn nằm xuống võng, khi hắn vừa nằm, dây leo kia cũng nhẹ nhàng đung đưa qua lại, cảm giác rất thư thái. Cứ vậy hắn không tự chủ mà ngủ một lúc lâu.
Đối với những người khác thì những ngày này phải gọi là những ngày cách ly xã hội, còn Lục Tranh, đối với cậu thì chẳng qua là đổi một địa điểm khác để trạch mà thôi. Nhưng những ngày như thế này đến bao giờ mới kết thúc? Phần cậu thì không lo nhưng người nhà thì sao? Họ cũng không mạnh lắm nhưng vẫn cứ bị côn trùng và động vật biến dị nhìn chằm chằm thôi, người yếu thì ít, mạnh hơn thì nhiều.
Lục Tranh không hiểu cơ chế hoạt động và tìm người tấn công của đám con côn trùng và động vật biến dị này là như thế nào. Thể năng và tinh thần lực ngay cả chính người sở hữu cũng không rõ nếu không kiểm tra trước đó nhưng chúng vẫn có thể tìm ra người nào mạnh hơn mà tấn công. Về dị năng lại càng lạ, nếu nói đại đa số dị năng giả ở đây không khống chế tốt dị năng khiến nó phát ra sóng giao động khiến côn trùng và động vật biến dị tìm tới thì không nói, cậu thì sao? Chẳng phải không phát ra một tia sóng năng lượng nào nhưng chúng vẫn cứ tìm đến cậu với số lượng rất xứng với thực lực của cậu.
Lục Tranh ngồi trêи thảm cỏ cạnh cái bàn bằng gốc cây kia soạn bản thảo tiếp. Mãi đến khi cảm thấy hơi chán liền nằm lên cái giường kia ngủ, một bộ không quan tâm gì đến những con côn trùng và động vật biến dị cách mình không xa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.