Chỉ riêng phần thức ăn đã đóng vào hai chiếc hộp lớn, Tân Cẩm một người không mang nổi, phải gọi thêm một binh tốt phụ giúp đem đến.
Thức ăn bày tràn đầy một bàn, đám lính nấu bếp hận không thể chỉ trong một ngày mà nuôi Hoắc Đình Sơn trở lại dáng vẻ như trước đây, bù đắp lại toàn bộ lượng m.á.u đã mất.
Thức ăn vô cùng phong phú, nhưng người dùng lại không chút biểu cảm.
Hoắc Đình Sơn lặng lẽ dùng xong bữa ăn bổ dưỡng này.
Tân Cẩm đứng chờ bên cạnh, đợi hắn dùng xong liền nhanh chóng thu dọn bát đũa, vừa mới đậy nắp hộp lại, nàng liền thấy nam nhân trong trướng đứng dậy, tiện tay cầm lấy một chiếc ngoại bào khoác lên, che kín những băng vải đầy trên người.
Tân Cẩm kinh ngạc, lòng dạ khó yên.
Đại tướng quân đây là muốn ra ngoài sao?
Nhưng hắn đang bị thương, y quan trước đó đã dặn phải tĩnh dưỡng, chớ tùy ý hành động. Dẫu vậy, nàng chỉ là một nô tỳ, không dám hỏi han việc của chủ nhân.
---
Bùi Oanh đang cùng Hoắc Minh Tuấn trò chuyện, nàng nghe hắn đêm qua vội vàng đến đây, đã lâu chưa nghỉ ngơi, liền muốn khuyên hắn trở về tạm dưỡng sức.
Giờ này đã là giờ Thân, sắp hoàng hôn, chi bằng chợp mắt một lát rồi tỉnh dậy dùng cơm, hoặc đơn giản ngủ thẳng đến ngày mai cũng được. Dù sao Nguyên Duyện Châu và Tiểu Giang Vương đều đã chết, quân địch trước mặt chẳng khác nào một bầy cát vụn, hành động chậm vài canh giờ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3744523/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.