Đại tướng quân đa phần đã rơi xuống nước. Trong dòng sông vốn dĩ đã có phục binh, nếu từ trên cao lại giáng xuống thêm một trận mưa tên, ắt bị giáp công, tình thế vô cùng bất lợi.
Người đồng hành trên thuyền với hắn là Hoa Đại Giang, lập tức lĩnh mệnh.
Trần Nguyên trước tiên tháo bớt một phần trọng giáp trên người, chỉ giữ lại miếng giáp n.g.ự.c dễ tháo mở, sau đó ra lệnh thả thuyền nhỏ xuống từ chiến thuyền lớn.
Không chỉ mình Trần Nguyên hành động, mà tất cả chiến thuyền U Châu xung quanh cũng đều thả thuyền nhỏ xuống tìm người.
Lấy vị trí thuyền chìm làm trung tâm, bốn phía trở nên hỗn loạn. Có kẻ trúng tên kêu gào thảm thiết, có người rơi xuống nước, có kẻ bị lặng lẽ cắt cổ, cũng có người liều mạng chèo thuyền về phía nơi thuyền chìm.
“Đại tướng quân đã c.h.ế.t rồi!” Đột nhiên có kẻ cao giọng hét lớn.
Giọng nói của hắn vang dội, nhất thời át cả tiếng huyên náo xung quanh. Trong khoảnh khắc ấy, mọi thứ dường như lặng đi, chỉ còn tiếng sóng nước ầm ào của dòng sông.
“Thằng nhãi, đừng ngậm m.á.u phun người!” Trên một chiếc thuyền khác, Hùng Mậu giận đến đỏ cả mắt, quát lớn.
Ngọn lửa bùng lên, nhưng rất nhanh đã bị dòng sông cuồn cuộn dập tắt.
Đêm đen như mực, ngoài nơi xảy ra biến cố trên sông, bốn phía đều chìm trong màn đêm đặc quánh.
---
Cách hạ lưu một dặm, nơi bờ sông đầy cỏ dại um tùm, một bàn tay to thô ráp, chai sạn từ dưới nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3744513/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.