Khi nghe những lời phía trước, sắc mặt Hoắc Minh Tuấn vẫn bình thản, nhưng đến đoạn sau, hắn không khỏi lộ ra vài phần kinh ngạc, lần đầu tiên dùng ánh mắt dò xét mà nhìn tiểu nữ tử trước mặt.
Hôm nay nàng vận một bộ áo váy tròn cổ màu tím nhạt với hoa văn chìm, tóc mây chỉ búi đơn giản bằng một cây trâm gỗ đàn, dung mạo thiếu nữ thanh lãnh, đôi mày thanh tú, chiếc mũi cao nhọn. Ánh mắt nàng tựa mây gió thoảng qua, giọng điệu cũng hết sức hòa nhã.
Lúc này đây, thần sắc nàng điềm tĩnh, thoáng có chút bình lặng khó tả, hoàn toàn không mang vẻ thẹn thùng của thiếu nữ độ tuổi mười sáu, mười bảy. Dù đến khi nói đến chuyện hưu thư, nàng vẫn giữ vẻ trầm tĩnh như thường.
"Vì sao lại như vậy?" Hoắc Minh Tuấn không kìm được mà hỏi.
Phụ thân nàng là Dự Châu mục, dù rằng thế lực của Lôi Dự Châu không lớn bằng phụ thân hắn, nhưng cũng là một chức mục trấn giữ một châu, lại còn nắm trong tay lực lượng thủy binh tinh nhuệ vang danh thiên hạ.
Nàng gả cho hắn, chính là cao gả, nhưng hắn cũng biết điều đó chưa đến mức khiến nàng phải nhẫn nhục đến như thế này.
Nàng hà tất phải hạ thấp mình đến mức ấy?
Đã trải qua không ít âm mưu và toan tính, phản ứng đầu tiên của Hoắc Minh Tuấn là nghĩ đối phương có ý đồ gì đó.
Hắn không nghĩ đến chuyện tình ái. Thứ nhất, nàng không mang chút vẻ xấu hổ nào, rõ ràng là đang cùng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3739073/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.