Hắn không hỏi, nhưng Lý Cùng Kỳ vẫn muốn nói:
"Ta ở Giang Lăng, nhà cửa bị người phóng hỏa, thê tử ta c.h.ế.t trong trận hỏa hoạn. Sau việc ấy, ta muốn đi tìm kẻ phóng hỏa để báo thù, nhưng chưa kịp làm gì đã bị triệu vào cung. Hắn biến chuyện lớn thành nhỏ, buộc ta nhẫn nhịn bỏ qua."
Ban đầu, Lý Cùng Kỳ rất phẫn nộ. Nào ngờ sau khi nói xong, Y phát hiện ánh mắt Hoắc Đình Sơn nhìn mình có chút thay đổi.
Nếu như trước đó chỉ đơn giản là giễu cợt, thì nay ánh nhìn ấy đã trở thành khinh bỉ:
"Bị người g.i.ế.t thê, hắn bảo ngươi biến chuyện lớn thành nhỏ, ngươi lại nhịn được, thật đúng là hèn nhát."
Lý Cùng Kỳ hạ giọng:
"Nhưng lúc ấy xung quanh điện có nhiều thị vệ, ta lại đã buông kiếm bước vào, trên người không có binh khí, thêm thương tích, không thắng nổi hắn."
Hoắc Đình Sơn chẳng buồn đáp lời.
Bầu không khí trong sảnh đường nhất thời đọng lại.
Chưa được bao lâu, Phùng Ngọc Trúc đeo hòm thuốc vội vàng đến. Hoắc Đình Sơn mở miệng:
"Văn Thừa, ngươi xem thương thế cho hắn."
Phùng Ngọc Trúc nhìn Lý Cùng Kỳ, mí mắt hơi giật.
Đây là lần đầu hắn ta gặp một vị khách nhếch nhác đến vậy. Dù còn chưa đến gần, hắn ta đã thoáng ngửi được mùi khó chịu, không biết đã bao lâu không tắm rửa.
Tuy vậy, đã quen đối mặt với phong ba, Phùng Ngọc Trúc không biểu lộ chút gì. Hắn ta bảo Lý Cùng Kỳ cởi áo ra để kiểm tra vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3737975/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.