Rất có thể, những hiệu úy ở Dự Châu bị g.i.ế.t lúc ấy, có lẽ đều là cánh tay đắc lực của Lôi Dự Châu.
Trần Thế Xương nói: “Tên Lý Cùng Kỳ này quả thật có chút lai lịch. Không biết hắn và Hùng Mậu đơn đả độc đấu, rốt cuộc ai thắng ai bại.”
Hoắc Đình Sơn gõ ngón tay lên án kỷ, chậm rãi nói: “Bất kể thắng bại, giờ đây Thống lĩnh quân Ích Châu đã bị chém, quân Ích Châu như rắn mất đầu, không còn khí thế. Quân Ung Châu chỉ có bảy vạn, lại từng chịu bại trận, sĩ khí suy sụp. Nếu Chu Viêm Vũ vẫn có thể giành được Hoài Cổ Quan, thì trước kia đã chẳng đến mức vô danh như vậy.”
Chỉ có thể tóm trong một câu, Hoài Cổ Quan xem như hết hy vọng.
Công Tôn Lương bấy giờ nói: “Chủ công, ngài hai lần từ chối lời mời liên minh của Tòng Lục Kỳ, lại còn c.h.é.m sứ giả của hắn, chỉ e đối phương sẽ vì thế mà ghi hận. Có câu tiên lễ hậu binh, giờ đây chiến sự Hoài Cổ Quan đại cục đã định, e rằng Lý Cùng Kỳ sẽ bị điều đến Trầm Viên Đạo.”
“Hắn đến thì cứ đến. Ta cũng muốn xem thử con mãnh thú Cùng Kỳ này lợi hại đến mức nào.” Hoắc Đình Sơn không chút để tâm.
Sứ giả từ Kinh Châu đúng là do hắn chém, đến bao nhiêu c.h.é.m bấy nhiêu. Tòng Lục Kỳ ngay cả kế sách dịch bệnh, loại thủ đoạn vô sỉ, tàn nhẫn và độc ác như vậy mà cũng nghĩ ra, thì dù hắn đầu thai mười tám lần cũng chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3737030/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.