Từ xa, hai tiếng c.h.ó sủa lại vang lên.
Nàng bỗng chốc cứng đờ, rõ ràng đêm hè mát mẻ dễ chịu, vậy mà khiến nàng như rơi vào giữa trời đông giá rét. Không chỉ có tiếng c.h.ó sủa, nàng còn nhìn thấy ánh lửa bập bùng ở phía xa.
“Làm... làm sao có thể như vậy.” Mạnh Linh Nhi run giọng lẩm bẩm. Nàng đã lường trước rằng đối phương sẽ truy đuổi, nhưng không ngờ tốc độ lại nhanh đến thế.
Đối phương có chó, trong tay lại giữ chiếc túi gấm của nàng, chắc chắn sẽ lần theo dấu vết mà tìm đến đây.
Nàng phải làm thế nào...
Nỗi sợ hãi như con sóng lớn ập tới, khiến nàng co rúm người lại, thậm chí bắt đầu run rẩy. “Chạy, bọn họ còn chưa đến đây, chỉ cần chạy đi...”
Nói với chính mình vài câu, Mạnh Linh Nhi như gom góp được chút dũng khí. Nhưng ngay khi nàng định trèo xuống khỏi cây, lại nhạy bén nghe thấy một âm thanh khác.
Lá cỏ bị đẩy ra, cành cây phát ra tiếng gãy vụn. Âm thanh này tuyệt đối không phải do những sinh vật nhỏ như thỏ hay gà rừng tạo ra.
Mạnh Linh Nhi cứng đờ, rồi lập tức trợn to mắt nhìn xuống phía dưới. Nhưng vì trước đó nàng đã chọn một cây có tán lá rậm rạp làm nơi ẩn nấp, giờ đây chính tán cây lại che khuất ánh trăng, khiến nàng không nhìn rõ cảnh tượng bên dưới.
Nhìn một hồi lâu, nàng chỉ mơ hồ thấy một bóng trắng thoáng qua như ảo ảnh.
Ngoài ra, chẳng còn gì khác.
Mạnh Linh Nhi hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3736365/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.