Trong thư phòng.
Nghe đội vệ binh báo cáo, sắc mặt Hoắc Đình Sơn cùng một đám mưu sĩ trong phòng lập tức biến đổi.
Người đàn ông hùng dũng bật dậy khỏi ghế, sải bước ra ngoài:
"Làm sao lại không thấy? Trong phòng họ có trộm đột nhập, chẳng lẽ tai các ngươi đều điếc cả? Tất cả các ngươi đều chỉ là lũ vô dụng hay sao?"
"Đại tướng quân, tên trộm kia quả thật quỷ dị, tựa như có yêu pháp gia thân, đến đi vô ảnh vô tung. Đợi khi các huynh đệ vào phòng, đối phương đã nhảy cửa sổ rời đi." Vệ binh vội đáp.
Chỉ trong chớp mắt, Hoắc Đình Sơn đã đến cửa thư phòng. Lúc chuẩn bị bước ra, dường như chợt nghĩ đến điều gì, hắn quay đầu nhìn lướt qua một lượt các mưu sĩ trong phòng, trầm giọng nói:
"Hôm nay bàn bạc đến đây thôi. Việc tiểu nha đầu mất tích, kính xin chư vị tiên sinh tạm thời giữ kín, tuyệt đối không để phu nhân biết."
"Tuân lệnh." Chúng mưu sĩ trong phòng đồng loạt chắp tay.
Hoắc Đình Sơn vừa đi về hướng chuồng ngựa vừa phân phó:
"Hiện tại cổng thành đã phong tỏa, lệnh cho Hùng Mậu, Trần Uy, Trần Dương huynh đệ, Sa Anh, Lan Tử Mục chia ra bốn hướng đông, nam, tây, bắc tiến hành lục soát. Bất kỳ kẻ khả nghi nào đều phải bắt giữ. Ngoài ra, sai Hoa Đại Giang mang sổ hộ tịch tới, lục soát từng nhà, kẻ nào khả nghi lập tức tống giam."
Khi Hoắc Đình Sơn đến chuồng ngựa, vừa dắt Ô Dạ ra, một bóng người đã vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3735296/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.