Tư Châu, Lạc Dương.
“Ta nghe nói một đồng sự của nhi tử đường đệ biểu ca ta bảo rằng, quân U Châu tiến vào hôm qua là nhờ ấn thụ của Lý Tư Châu.”
“Ấn thụ của Lý Tư Châu? Vật quan trọng như thế, Lý Tư Châu làm sao có thể giao ra? Hắn không muốn làm Châu mục nữa hay sao, hồ đồ đến vậy?”
“Phần nhiều là có hai khả năng.”
“Mau nói ra, đừng úp úp mở mở nữa.”
“Một là, Tư Châu và U Châu ngầm kết minh, thậm chí có thể kết thân sau này, trở thành như tay chân không thể chia lìa; hai là, Tư Châu có khả năng sắp đổi chủ rồi.”
“Ta thấy cả hai khả năng đều hoang đường. Ngươi, cái lão Dung này, ngày ngày tự xưng là danh sĩ phương Nam, có khi chỉ là khoác lác mà thôi.”
“Đát đát đát!”
Mấy kỵ binh nhanh chóng phi ngựa qua các con phố, cuối cùng dừng lại tại khu chợ đông đúc nhất.
Những binh sĩ cao lớn mang theo một cuộn giấy dài, nhảy xuống ngựa. Hai binh sĩ khác chen qua đám đông, mở đường tiến thẳng đến khung niêm yết công báo.
“Nhìn trang phục này, giống như binh U Châu.”
“Suỵt, đừng nói bừa, có khi họ tới để tuyên bố gì đó.”
Chỉ thấy binh sĩ đứng giữa mở cuộn giấy, rồi cất giọng vang rền:
“Lý Khiếu Thiên cấu kết với bọn chuột bọ Kinh Châu, lừa vua hại dân, tham tàn bất nhân, mưu đồ lấy ôn dịch làm mũi giáo quét sạch thiên hạ. May mắn thay, trời cao phù hộ Đại Sở, âm mưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3735292/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.