Hoắc Đình Sơn cao hơn nàng không ít, khung xương cũng lớn hơn nàng nhiều. Khi bị hắn ôm c.h.ặ.t vào lòng, nàng có cảm giác như bản thân bị bao trùm hoàn toàn.
Nàng áp sát vào hắn, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng trái tim trong lồng n.g.ự.c hắn đập nhanh đến mức bất thường. Tiếng tim đập thình thịch thình thịch rõ ràng đến mức dường như xuyên qua cả lớp y phục.
Hắn không nói một lời, nhưng nàng lại có thể cảm nhận được sự sôi trào trong lồng n.g.ự.c hắn, cuộn dâng mãnh liệt.
Bùi Oanh bỗng dưng có chút không thoải mái, cảm giác lạ lùng này ập đến bất ngờ. Thậm chí, ngay cả khi trước đây cùng hắn hoan hảo, nàng cũng chưa từng trải qua cảm giác như vậy.
Chỉ trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi, sự bất an ấy nhanh chóng bị thay thế bởi một thứ còn khó lòng bỏ qua hơn.
Y phục dưới đầu gối của hắn đã ướt sũng, khi sát lại gần nàng, tà áo dài ẩm ướt của hắn đã làm thấm cả quần nàng vừa thay. Hơi nước mát lạnh len qua, chạm vào da nàng.
Phải rồi, Hoắc Đình Sơn cũng đã vào trong động. Hắn lội nước qua lại, thậm chí còn chiến đấu với con mãng xà. Không chỉ vậy, sáng sớm hôm nay, hắn còn dẫn binh áp giải tù binh ra ngoài.
Tù binh chắc chắn đã không để lại ai.
Khi đao hạ, đầu rơi xuống đất, hẳn là có vài giọt chất lỏng ấm nóng b.ắ.n tung tóe…
Liệu có dính lên người hắn không?
Hôm nay hắn mặc một thân áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3732340/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.