Khi Bùi Oanh và Hoắc Đình Sơn bước ra, lập tức thu hút ánh nhìn từ mọi người, ba cặp mắt đồng loạt hướng về phía họ.
Tuy rằng ánh mắt đều nghiêm trang, nhưng Bùi Oanh vẫn cảm thấy chột dạ, không dám đối diện, cứ có cảm giác đám tiểu bối đã biết chuyện gì đó.
Dậy muộn, mà lại muộn không phải chỉ một chút. Bữa sáng đã bỏ qua, đến giờ cũng gần tới bữa trưa.
Nàng gấp đến độ chẳng yên, thế mà Hoắc Đình Sơn lại cứ thản nhiên, còn nói mấy lời ngang ngược, rằng người đang đợi đâu phải trưởng bối, tiểu bối đợi thì cứ đợi.
Thế nên đã muộn rồi, hắn còn từ tốn, thậm chí còn nghĩ, nếu vậy thì cứ đến muộn thêm chút cũng chẳng sao.
"Ra mắt phụ thân, ra mắt mẫu thân." Hoắc Minh Tuấn là người đầu tiên đứng dậy hành lễ.
Mạnh Linh Nhi và Hoắc Tri Chương theo sau.
Ba người lần lượt hành lễ trước Bùi Oanh và Hoắc Đình Sơn.
Ở Đại Sở, khi tân phụ ra mắt các trưởng bối phía nhà chồng, thường sẽ nhận được lễ gặp mặt. Nhưng nếu là tái giá và gặp con riêng của chồng, tân phụ lại cần chuẩn bị lễ vật cho đối phương.
Dù sao, người kia cũng là tiểu bối.
Vì vậy, cả ba tiểu bối đều nhận được một phần lễ vật. Sau khi nhận hộp gấm, ba người lại cúi đầu cảm tạ.
"Đứng dậy đi, từ nay đều là người một nhà." Hoắc Đình Sơn nói, ánh mắt lướt qua hai con trai: "Hai đứa là huynh trưởng, sau này phải chăm sóc tốt cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3722013/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.