Sau lời của Bùi Oanh, căn phòng rơi vào im lặng.
Nàng nhìn hắn đứng đó trong bóng tối, lặng lẽ không nói, bóng dáng ấy dường như hòa vào sắc đêm, biến thành một Tu La La Sát đầy u ám.
Bùi Oanh cắn môi, định kiếm cớ rời đi, lúc đó người kia lại mở lời.
"Mượn bể tắm trong phòng phu nhân dùng một chút."
Bùi Oanh trố mắt nhìn hắn quay lưng, đi về phía phòng tắm, nàng có chút sốt ruột, lúc này trong đầu loé lên ý tưởng: "Tướng quân, nếu ngài có vết thương, lúc này không nên tắm rửa."
Giọng nam trầm mang ý cười vọng lại: "Phu nhân cứ yên tâm, ta chẳng những đại thắng mà còn toàn vẹn trở về."
Bùi Oanh: "..."
Người này không chỉ dùng bể tắm của nàng, còn nói thêm: "Phiền phu nhân đến phòng ta, lấy giúp một bộ y phục mới."
Nói rồi, bóng hình cao lớn ấy đã tiến vào phòng tắm.
Bùi Oanh đứng tại chỗ một lúc, đành thở dài nhận mệnh, ra ngoài đi đến phòng bên cạnh.
Nàng ở phủ Châu cục đã một thời gian dài, nhiều nơi trong phủ nàng đều đã ghé qua, một số viện trống nàng cũng vào xem.
Nhưng căn phòng bên cạnh này, là lần đầu tiên nàng đến.
Cả hai đều là phòng chủ nhân, bố trí cơ bản giống nhau, chỉ khác ở chỗ phòng hắn đơn giản hơn nhiều. Dường như mọi thứ đều là vật dụng cũ, sau này không có thêm món nào mới.
Bùi Oanh tìm thấy tủ đựng y phục, chỉ có một cái, bên trong chia thành hai ngăn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3717143/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.