Màn đêm mênh mông, trên cao vầng trăng cong lơ lửng, có đàn chim yến lao xao lướt qua, bay về phương nam.
Mùa thu đã đến, không xa mùa đông, thời tiết dần lạnh hơn, một số loài chim yến phải di cư về phương nam để trú đông.
Mạnh Linh Nhi đặt bút xuống, xoa xoa cổ tay nhức mỏi: "Cuối cùng cũng viết xong, hôm nay ta dường như viết nhanh hơn ngày hôm qua."
"Tiểu thư, nô tỳ có thể vào được không?" Ngoài cửa, Thủy Tô lên tiếng.
Mạnh Linh Nhi: "Vào đi."
Thủy Tô đẩy cửa bước vào, trên tay bưng một hộp đựng chăn nhung: "Gần đây trời trở lạnh, nô tỳ mang đến cho tiểu thư ít chăn nhung."
Mạnh Linh Nhi cảm thán nói: "Thời gian trôi nhanh thật, ta cứ ngỡ bây giờ vẫn là đầu thu, không biết mẫu thân bên kia có thêm chăn không."
Thủy Tô mỉm cười: " Tân Cẩm tỷ tỷ tỉ mỉ chu đáo như thế, nhất định sẽ không để phu nhân bị lạnh."
Bùi Oanh không biết rằng nữ nhi đang nhớ nhung nàng, còn nghĩ đến việc thêm chăn cho nàng. Nếu biết được, hẳn là nàng sẽ từ chối.
Trời đang dần lạnh hơn đối với loài chim yến, nhưng lúc này Bùi Oanh hoàn toàn không cảm nhận được điều đó, nàng không ngờ người ấy nói đến là đến, không cho nàng chút thời gian chuẩn bị nào.
Người ấy mở rộng năm ngón tay che phía sau đầu nàng, nàng bị cánh tay dài của hắn khóa c.h.ặ.t lấy eo, không thể động đậy, như thể rơi vào một chiếc lưới lớn kín mít.
Chiếc lưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-tu-hien-dai-mau-than-ta-danh-chan-tu-phuong/3714729/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.