Tôi giật mình hoàn hồn, lại cau mày dặn dò Chu Châu: "Lát nữa vào đừng gọi em là Lâm Thanh nhé. Thanh Thanh, Tiểu Thanh, hay là bảo bối, gì cũng được."
Nào có bạn trai nào gọi bạn gái bằng tên đầy đủ chứ...
Không thể để lộ được.
"Được" Chu Châu nhướng mày, ánh mắt đầy ẩn ý. Nhưng vẫn ngoan ngoãn đồng ý.
"Vậy vào thôi"
10.
"Bảo bối, em ngồi trong hay ngoài?"
Vừa đến chỗ ngồi, Chu Châu bất ngờ gọi một tiếng khiến tôi ngẩn người.
Theo bản năng liếc nhìn Ngôn Từ.
Cậu ấy ấy đang cúi đầu nghịch điện thoại, không nghe thấy à?
Tôi ngẩng đầu, cười tươi như hoa: "Chỉ cần ở cạnh anh, ngồi đâu cũng được."
Cuối cùng tôi ngồi phía trong, đối diện với Giang Mỹ Mỹ.
Phục vụ mang đồ ăn lên.
Ngôn Từ vẫn dán mắt vào màn hình điện thoại.
Tôi không quen nhìn cậu như vậy, định nhắc nhở thì Ngôn Từ ngẩng đầu lên.
Bất ngờ không kịp phòng bị.
Ánh mắt tôi và cậu chạm nhau.
Ngôn Từ mấp máy môi ra hiệu: Xem điện thoại.
"…" Tôi khó hiểu nhìn cậuấy.
Nhưng vẫn ngoan ngoãn bật điện thoại, mở Wechat…
Ngôn Từ: Bảo bối? Sến súa c.h.ế.t đi được.
Tôi đảo mắt, gõ chữ: Đẹp trai hơn cậu là được rồi.
Gõ xong, tôi len lén ngước nhìn Ngôn Từ.
Ừm…
Thiếu niên cúi đầu, dáng vẻ thanh tú, những khớp xương thon dài hiện rõ trên bàn tay đang cầm điện thoại, mái tóc hơi rũ xuống che khuất đôi mắt, toát lên vẻ tùy ý, phóng khoáng của tuổi trẻ.
Mà Chu Châu ngồi bên cạnh, góc nghiêng khuôn mặt sắc nét, phía sau áo thun đen có một múi cơ nổi lên trông thật đẹp mắt.
Đúng là soái ca, mỗi người một vẻ.
Lúc này, Giang Mỹ Mỹ nghiêng người sang, liếc nhìn điện thoại của Ngôn Từ: "Đang nhắn tin với ai đấy?"
Ngôn Từ chẳng có vẻ gì bối rối.
Cậu thản nhiên úp điện thoại xuống bàn, "Không ai cả, tin nhắn rác thôi"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]