Hôm đó, tôi thấy Ngôn Từ từ xa ôm một cô gái đi tới, trong lòng bối rối, liền tóm đại một người qua đường nhờ đóng giả làm bạn trai tôi.
Người qua đường đó chính là Chu Châu.
Có lẽ Chu Châu cũng đang kẹt tiền, nên lúc đó không hề do dự mà đồng ý.
Lần đó sau khi "diễn kịch" xong, chúng tôi còn add Wechat của nhau.
Không ngờ.
Mới vài ngày, tôi lại phải nhờ đến anh ấy.
Mất thêm 300 tệ nữa.
Tôi chán nản nghĩ, cuối tháng biết ăn cái gì đây...
Lúc ấy sao mình lại dở hơi bày đặt ra vẻ ta đây trước mặt Ngôn Từ chứ?!
Xung quanh yên tĩnh, mấy đứa bạn cùng phòng đều không có ở đây.
Tôi nằm khoèo trên giường tầng, ngửa mặt lên trần nhà.
Mím môi.
Mở điện thoại nhắn tin cho Ngôn Từ: "Chủ nhật rảnh không?"
Ngôn Từ trả lời rất nhanh: "Rảnh."
Tôi: "Vậy ra ngoài ăn cơm với bạn trai tôi nhé?"
Lần này khung chat im lặng một lúc.
Rồi...
Ngôn Từ: "Ờ, không rảnh."
Tôi: ...
Tôi đang định gõ chữ hỏi cậu ấy sao nói năng lật lọng thế, thì một tiếng chuông điện thoại ồn ào vang lên.
Trong ký túc xá yên tĩnh nghe càng chói tai hơn bao giờ hết.
Tôi giật cả mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-thanh-hoa-gap-chong-nhu-y/3735609/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.