Kim Kiền run run cầm một cái lên, trên mặt thêu hai người rất sống động, một mặc áo đỏ, ngọc thụ lâm phong, một mặc áo xám, tuyệt vọng, đang… Ngồi trên ngựa?!
Da mặt Kim Kiền run lên, cầm cái tiếp theo lên.
Rất tốt, áo xám kia vẫn ngồi trên ngựa, nhưng trên tay có thêm hai chuỗi tỏi….
Cái thứ ba… Ặc, đây không phải là tràng cảnh Triển đại nhân kéo cổ áo ta ngồi trên ngựa như cũ sao?!
“Này, cái này…” Kim Kiền run giọng.
Đây mà là hạ lễ cái gì? Cái này căn bản là lịch sử đẫm máu bị Triển đại nhân lấn ép của ta mà!
“Đây là do các tú nương xuất sắc nhất trong thành Biện Kinh thêu đấy.” Cô gái tên là Thu Mộng che miệng cười khẽ, “Là tâm ý của dân chúng thành Biện Kinh chúng ta, Kim hộ vệ đừng ghét bỏ nha!”
“Haiz, ha! Rất đẹp! Rất đẹp!” Kim Kiền gượng cười.
“Các cô nương, Kim hộ vệ nhận rồi!” Mạc Mạc hoan hô một tiếng, quay đầu hô to.
Các cô nương xung quanh lập tức hoan hô, trong ánh mắt nhìn về phía Kim Kiền đều lộ ra lục quang nóng hừng hực.
“Không quấy rầy Kim hộ vệ nữa!” Cô gái tên là Thẩm Nhiên hướng Kim Kiền lộ ra một biểu tình quỷ dị “Ngươi hiểu chúng ta mà”, rồi các cô gái thản nhiên rời đi.
Cảm giác kinh khủng quen thuộc này là tình huống gì vậy?!
Kim Kiền rơi lệ đầy mặt.
Trải qua một trận náo nhiệt xong, dân chúng vây xem Kim Kiền rốt cuộc cũng tán đi không ít, mặc dù vẫn còn người muốn xem náo nhiệt, nhưng cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296749/quyen-9-chuong-13-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.