Mặt xanh của Trí Hóa xen lẫn màu đen, vỗ con cờ xuống một cái bốp, bỗng nhiên đứng dậy, cao giọng nói: “Đùa à, Yêu hồ đen Trí Hóa ta khi nào thì sợ người khác nói linh tinh?! Huống chi tại hạ long tư phượng chương, tài hoa nghiêng thế, tỳ vết nho nhỏ này lại có thể che lấp tao nhã vô song của tại hạ sao?!”
Nói xong, phất ống tay áo, áo tím hoa lệ giống như mây cao vạn dặm, rào rào lượn vòng, quả nhiên là phong tao đến cực điểm.
“Được! Trí Hóa huynh hảo khí phách!” Chân Trường Đình khen.
“Sư phụ (lão đại) uy vũ!” Ngải Hổ và Phòng Thư An vỗ tay.
Này này, cái gì lộn xộn vậy!
Kim Kiền đỡ trán, yên lặng rút lui,
Ta vẫn nên nhanh đến thiện đường ăn điểm tâm thôi….
Kim Kiền nghĩ vậy nên chân gia tăng tốc độ, ra khỏi tân viện, xuyên qua hành lang, đi vào thiện đường.
Vừa bước vào thiện đường, một đám bộ khoái nha dịch đã ngồi ăn cháo ở trong thiện đường, túm tụm tốp năm tốp ba ngồi bàn tán đánh rắm.
“Hả! Kim hộ vệ!”
Có người tinh mắt nhìn thấy Kim Kiền, lập tức hét to một tiếng.
Một tiếng này, khiến tất cả nha dịch trong thiện đường chợt nhảy dựng lên, mắt to trừng trừng, tay niết chóp mũi, bộ dáng như lâm vào đại địch.
Này này? Gì vậy?
Kim Kiền khó hiểu nhìn mọi người.
Bọn nha dịch đều nhìn chằm chằm vào mình…. À, sau lưng mình?
“Chỉ có một mình Kim hộ vệ thôi à?”
“Triển đại nhân không có đi cùng à?”
“Ôi trời! Làm ta sợ muốn chết!”
Thấy sau lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296748/quyen-9-chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.