Một người dưới tình huống kinh hoàng cực độ sẽ làm ra cái phản ứng gì?
Làm một bài thống kê sơ bộ, bình thường có ba loại trường hợp sau đây:
Thứ nhất: Thét chói tai bệnh tâm thần;
Thứ hai: Hai mắt trắng dã té xỉu;
Thứ ba: Thét chói tai bệnh tâm thần sau đó hai mắt trắng dã té xỉu;
Nhưng đối với Kim Kiền mà nói, ba loại trường hợp này hiển nhiên đều không thích hợp.
Thét chói tai?
Chiếu theo phản xạ hình cung có thể so với kinh đô Đại Vận Hà (*) của tòng lục phẩm giáo úy nào đó, thì đợi đến khi nhớ ra phải thét rống lên, cổ họng đã kêu không ra tiếng.
(*). Đại Vận Hà; sông đào lớn; kênh lớn (công trình vĩ đại thời cổ của Trung Quốc, dài 1794 Km, là kênh đào dài nhất thế giới)
Té xỉu?
Làm ơn đi, mui xe có nhiều chỗ vậy sao? Huống hồ còn có một Bạch Ngọc Đường thân dài chân cao nằm choáng hết ở đây, chỗ còn lại rõ ràng không đủ để nằm thêm một Kim Kiền, nếu muốn té xỉu, nhất định là phải đầu to hướng đất té rớt xuống xe ngựa, nếu ngã không có kỹ thuật, ngã một phát làm chấn thương sọ não bán thân bất toại gì đó thì...
Cho nên, sau khi ở trong cái phản xạ hình cung ngoằn nghèo hoàn tất xong công tác xem xét kỹ lưỡng điều kiện khách quan của bản thân, Kim Kiền liền tự chế ra một công cụ tự vệ đặc sắc, khai phá phương thức lấy tình cảm hoảng sợ từ tận đáy lòng trút hết ra:
"Ngươi ngươi ngươi muốn thế nào? Ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296691/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.