trên công đường thôn dân Du Lâm xuất hiện.
Ngự tiền tứ phẩm đới đao hộ vệ Triển Chiêu.
Hà công công, thân là tiểu thái giám hầu hạ bên cạnh Hoàng thượng, đối với cái tên này đã quen thuộc đến không thể quen hơn, cấm quân thị vệ tán thưởng người này không dứt miệng, đều nói người này võ nghệ cao cường, đối nhân xử thế hòa nhã vui vẻ; mà các cung nữ một khi nhắc đến người này, thì gương mặt ửng đỏ, hai mắt phát sáng, cứ lắp bắp khen mãi mà từ ngữ thì đến là loạn xạ. Nhưng ấn tượng của Hà công công đối với người này cũng chỉ dừng lại ở bóng lưng xa xa mà thôi, ngoại trừ một thân quan phục đỏ rất bắt mắt, lưng thẳng như cán bút ra, thì cũng không có gì đặc biệt.
Hà công công vẫn cho rằng, lời nói trong cung này và trên quan trường đều chỉ nên tin ba phần, những người đó đem Triển Chiêu tâng bốc lên tận mây xanh, sợ là đến khi gặp được người thật, chẳng qua cũng chỉ là hạng người nhạt nhẽo mà thôi.
Cho nên hôm nay hắn phụng lệnh Hoàng thượng đến đại lao Khai Phong phủ truyền cái vị trước từng là Ngự tiền hộ vệ vừa mới bị phán trảm hình, nhập cung, trong thâm tâm vẫn có chút gì đó khinh thường.
“Truyền Triển đại nhân nhập cung?”, lao đầu của phủ Khai Phong nghe xong, sắc mặt liền lộ vẻ mừng rỡ, tự nói một mình, “Xem ra Triển đại nhân được cứu rồi! Triển đại nhân được cứu rồi!”
Hà công công rất muốn nhắc nhở cái vị lao đầu tuổi cũng quá năm mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-phu-khai-phong-lam-nhan-vien-cong-vu/1296669/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.