Bạn cũ làm cùng nhau năm xưa đi theo tôi hết bảy tám phần.
Một nửa là vì cảm tình, một nửa là mọi người hiểu được cảm giác môi hở răng lạnh.
Trần Hàm Ấu chỉ cần một câu đã có thể kéo Kỷ Dương đứng về phía cô ta, sau này thì sao đây? Một ván này cô ta thắng lợi hoàn toàn, không chỉ thắng được tình cảm của Kỷ Dương, còn có cả Thần Dương.
Tôi dẫn ekip đi thành lập một công ty khác. Quá trình này chúng tôi đã quen rồi. Mọi người có tiền, có kinh nghiệm, có khách hàng, không bao lâu đã bắt đầu lớn mạnh.
Khi gặp lại Kỷ Dương lần nữa là lúc giao thừa, tôi đi về nhà. Từ nhỏ chúng tôi đã sống đối diện nhau, cho nên lúc thấy hắn và Trần Hàm Ấu tôi không có ngạc nhiên mấy, cứ như không có gì cả mà đi lên lầu.
Thật nhanh, tôi châm chọc nghĩ.
Chia tay với tôi chưa được mấy tháng đã gấp không chờ nổi mà dẫn Trần Hàm Ấu về ra mắt phụ huynh.
Mẹ Kỷ mở cửa lớn, vừa thấy tôi thì cười theo thói quen: “Lộ Lộ về rồi. Con bé này thật là, dạo này không ăn cơm đàng hoàng, ốm đi rồi.”
Tôi nhấp môi cười, thấy Trần Hàm Ấu ở phía sau mẹ Kỷ thì không cười nữa, lạnh lùng nhìn cô ta.
Trần Hàm Ấu lấy lòng nói: “Con chào dì.”
Mẹ Kỷ không nói chuyện, làm như không nghe thấy mà xoay người vào nhà.
Sắc mặt Trần Hàm Ấu cứng đờ.
Tôi đã cố gắng không nghĩ đến Kỷ Dương và Trần Hàm Ấu. Ai mà ngờ được còn chưa ăn xong bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-muon-hai-dich-cap-tu/4312289/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.