Từ lúc bước chân lên xe khách đến bây giờ tôi đều để điện thoại ở chế độ yên lặng rồi ném thẳng nó vào trong túi xách ko ngó ngàng gì đến nó cả, bây giờ đến nơi rồi tôi lôi điện thoại ra định tháo sim ra ngoài để thay sim mới vào nhưng vừa cầm đến đã nhìn thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn được gửi đến từ số máy của Trường và Vũ, của Vũ thì tôi ko quan tâm đến nhưng còn của Trường thì tôi lại ko dám mở ra xem, tôi sợ sau khi mình đọc xong tin nhắn của anh lại ko đủ can đảm để tiếp tục ở đây mà sẽ lập tức quay về.
Nghĩ đến đây tôi quyết định mặc kệ mọi thứ, ko đọc tin nhắn cũng ko bấm số gọi lại mà cứ thế tắt nguồn rồi bắt đầu đổi sim điện thoại, xong xuôi tôi mới kéo vali bước xuống khỏi xe khách, đang ngơ ngác ko biết mình nên đi đâu về đâu thì có một chú xe ôm chạy đến hỏi tôi.
-Này cháu gái, cháu lần đầu đến đây phải ko, chú biết một số nơi cho thuê trọ giá rẻ ,cháu có cần ko lên xe chú đưa đi, chú lấy tiền xe rẻ thôi.
Trước đây tôi thường nghe mọi người hay bảo sài gòn là một thành phố có rất nhiều dân tỉnh lẻ, ở đây cướp giật và lừa lọc rất nhiều chỉ cần mất cảnh giác một tí sẽ bị lừa ngay vậy nên sau khi nghe chú xe ôm hỏi mình như thế , tôi ko dám trả lời thật mà đành phải nói dối.
-Ngày trước cháu học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-luc-buong-tay/2578509/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.