Mẹ kế đang đứng bên cạnh thấy thế vội lên tiếng can ngăn.
-Có việc gì bố, con cứ từ từ nói chuyện với nhau, ông đừng giận quá lại ảnh hưởng đến sức khỏe.
Bố chồng tôi nghe thế cũng xuôi xuôi , ông đi đến ghế sofa ngồi xuống, mẹ kế thấy vậy cũng mau chóng đi theo, lúc này Vũ mới đi đến anh ta nhìn Trường rồi bảo.
-Anh đến đấy nói chuyện với bố đi.
Trường “ừ” một tiếng rồi đi lại ngồi xuống đối diện bố chồng tôi.
-Sao bố lại về đây làm gì.
-Mày còn mở miệng hỏi tao câu đó nữa à, tao hỏi mày tại sao mẹ mày mất mày lại ko báo với tao.
-Báo với bố để làm gì.
-Mày…
Bố chồng tôi vung tay lên định tát Trường thì mẹ kế đã kịp thời giữ lại.
-Ông bớt giận đi.
Nói đến đây bà dừng lại đưa mắt nhìn về phía Trường.
-Sao con lại nói thế với bố, dù gì ông ấy cũng là chồng của mẹ con, chị ấy mất con cũng nên gọi báo cho ông ấy một tiếng chứ.
-Đây ko phải là việc của bà nên đừng lên tiếng dạy đời ở đây.
-Cái thằng mất dạy.
-Con là thằng mất dạy như vậy đấy bởi vì bố có dạy con ngày nào đâu.
-Mày…
Bố chồng tức quá đứng bật dậy vung tay tát bốp vào mặt Trường một phát, cái đánh của ông rất mạnh, mạnh đến mức khóe môi Trường bật máu. Tôi đứng bên cạnh nhìn thấy Trường bị đánh nhưng ko thể làm gì được chỉ lén lút thở dài. Trường đưa tay lau đi vệt máu ở khóe môi sau đó ko nói gì cả mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-luc-buong-tay/2578495/chuong-27.html