Tôi nghe cô Vân nói thế thì im lặng quay mặt đi ra ngoài. Lúc ra đến cổng thì chạm mặt Trà My. Con bé đang ôm hôn một cậu thanh niên ngay trước cổng nhà, nghe thấy tiếng động hai đứa lập tức buông ra, Trà My quay lại nhìn thấy tôi con bé ko nói gì mà quay sang nói với cậu thanh niên kia.
-Em vào nhà đây, anh về đi, sáng mai sang đón em đi học đấy.
-Anh biết rồi, bye cô bé.
-Bye.
Sau khi cậu thanh niên kia đi rồi, Trà My đi đến đứng trước mặt tôi hất hàm bảo..
-Sao chị ko ở bệnh viện chăm bố mà chạy về đây làm gì.
-Chị về lấy ít đồ, mà cậu thanh niên kia là ai vậy.
-Người yêu tôi.
-Em còn nhỏ lo học đi, sau này em ra trường thiếu gì người tốt theo đuổi, em quen sớm thế này ko tốt đâu.
-Tôi muốn yêu ai hay làm gì thì đó là việc của tôi ko liên quan đến chị, đừng có đứng đấy mà dạy đời, mau vào bệnh viện chăm bố tôi đi.
Mấy lời con bé vừa nói khiến cho tôi cảm thấy rất buồn, tuy tôi và My ko cũng huyết thông nhưng chúng tôi đã sống bên nhau từ bé đến lớn, tôi luôn xem con bé là em ruột của mình còn nó thì, nghĩ đến đây tôi chỉ lặng lẽ thở dài rồi quay người rời đi thế nhưng vừa đi được vài bước thì Trà My lại lên tiếng gọi.
-Chị khoan đi đã.
-sao thế.
-Bố có cải thiện được chút nào ko.
-Mẹ chưa nói qua tình hình hiện tại của bố cho em nghe à.
-Chưa, có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-luc-buong-tay/2578460/chuong-8.html