Chương trước
Chương sau
Lục Chính Minh mở tin tức mà anh đã chụp lại màn hình cho Cố Cẩm Sơ xem, thấp giọng kể lại mọi chuyện:

"... Anh đã cho bộ phận truyền thông xử lý rồi... Nhưng mà biết trễ quá, vẫn có nhiều người share tin này."

Cố Cẩm Sơ thở dài, bỏ điện thoại xuống giường, nhoài người ôm lấy cổ anh kéo xuống nằm bên cạnh mình, nhẹ giọng lên tiếng:

"Ai thèm quan tâm em chứ... Phim đóng cùng Trương Chí Thành còn chưa ra mắt, họ nói một hai ngày cũng sẽ quên béng đi thôi... Không cần mỗi lần anh đều dùng người tài của công ty mình giải quyết những chuyện cỏn con của em."

Lục Chính Minh xoa đầu cô, vợ anh hiểu chuyện quá anh lại thấy đau lòng, anh dịu dàng dỗ dành:

"Họ làm việc cho anh thì cũng là làm việc cho em mà... Sau này Lục thị đều là của em."

"Ha... Thật không?" Cố Cẩm Sơ nghe anh nói mà bật cười khanh khách.

"..."

Lục Chính Minh thấy cô cười mình, anh cho rằng cô nghĩ anh nói giỡn liền gọi một gọi một cuộc điện thoại cho luật sư riêng của mình, nghiêm túc dặn dò:

"Sang tên toàn bộ số cổ phần của tôi sang cho cô Cố Cẩm Sơ đi... Thủ tục làm nhanh một chút, ngày mai chuyển tới Hải Bình cho cô ấy ký."

"..."

Cố Cẩm Sơ giật mình với cái cách làm việc này của anh, cô giật lấy điện thoại ngắt máy, cao giọng quát:

"Anh tính làm loạn à?"



Lục Chính Minh khẽ cười ôm chặt lấy cô, hít lấy mùi hương trên hõm cổ:

"Chuyện sớm muộn thôi... Em gả cho anh... Số cổ phần là quà cưới anh đặt cọc trước cho em."

Cố Cẩm Sơ trong lòng phập phòng lo lắng, nhưng cũng vui mừng tột độ, người đàn ông đem hết tài sản anh ấy đang nắm giữ chuyển sang cho cô, khẳng định cả đời này gắn chặt với cô, Cố Cẩm Sơ có chút xúc động kiềm chế nói:

"Ai nói em sẽ gả cho anh chứ?"

"Em không gả anh liền ép hôn." Lục Chính Minh bá đạo cắt ngang câu hỏi của cô.

Mặc dù vậy trong lòng hai người đều như có mùa xuân chớm nở, thoải mái hòà vào nhau trước đầu sóng ngọn gió về sau.

***

***

Buổi chiều Cố Cẩm Sơ đến trường quay, Lục Chính Minh theo lẽ thường cũng đi theo cô đến đây, anh ngồi vào chỗ nghỉ của cô nhìn cô làm việc, bộ trang phục cổ trang như thần tiên của cô tung bay trong gió chiều, Lục Chính Minh cảm thấy anh nói đâu trúng đó, cô đích thị là tiểu tiên nữ của anh, không sai vào đâu được.

Đang ngắm vợ mê say thì tầm mắt anh bị người khác che lại, anh nhíu mày nhìn lên thì thấy Kiều Y Vũ sắc mặt khó coi đứng trước mặt anh, cô ta thấp giọng cau xin anh:

"Chính Minh... Cậu nể tình hai chúng ta là bạn học. Tha cho công ty của ba mình được không?"

Lục Chính Minh nhếch miệng cười, khinh bỉ nhìn cô ta:

"Vậy lúc cô cùng Chu Mạn hợp tác làm ra chuyện đó, có suy nghĩ sẽ tha cho Sơ Sơ của tôi không?"



Kiều Y Vũ chột dạ cắn chặt môi mình, cô ta nắm lấy gấu váy ánh mắt cầu mong tí thương xót từ anh:

"Chính Minh, chẳng phải cậu cũng coi mình là bạn sao? Vì thế cậu mới cho người làm vậy với Chu Mạn, cô ta cũng bị đuổi ra khỏi đoàn phim... Còn mình, cậu vẫn thương xót mình mà phải không?"

Lục Chính Minh tựa người vào ghế dựa, thản nhiên nhìn bộ dạng tự cho mình là đúng của cô ta chỉ biết cười trừ:

"Cô đã ác mà còn hay ảo tưởng nữa... Cô là nữ phụ, nếu đá cô đi sẽ phải thay diễn viên, Sơ Sơ của tôi sẽ phải diễn lại rất nhiều cảnh... Rất mệt đó... Tôi đúng là thương xót nhưng mà là thương xót vợ tôi... Méo phải cô." (

Kiều Y Vũ bị anh nói đến không còn mặt mũi, cô ta đỏ mắt quay đi, vừa quay lại đã thấy Cố Cẩm Sơ nhếch miệng cười nhìn cô ta từ phía sau như kiểu đang nói với cô ta, "Người đàn ông của tôi cô cũng xứng mà mơ tưởng."

Cô ta lướt qua Cố Cẩm Sơ, ánh mắt lộ ra muôn phần độc ác, cô ta thầm nói trong lòng, cả Lục Chính Minh và Cố Cẩm Sơ cô ta đều sẽ bắt hai người trả giá cho sự nhục nhã của cô ta ngày hôm nay.

Lục Chính Minh thấy Cố Cẩm Sơ trở về, anh hất tóc, cao ngạo nhìn cô nói:

"Thấy anh xử lý trà xanh thế nào?"

Cố Cẩm Sơ bật cười nhéo má anh, vui vẻ nói:

"Quá là xuất sắc luôn... Tối nay thưởng cho anh."

"Haha..." Lục Chính Minh cười giòn ôm lấy cô đặt lên chân mình, bảo cô tựa đầu vào vai anh mà nghỉ ngơi, chờ cảnh quay tiếp theo.

Cố Cấm Sơ lấy điện thoại ra chơi, nhìn group fan của mình thành viên cứ tăng vọt từng giờ làm cô có chút hưng phấn khoe với anh:

"Anh nhìn này, group này được lập sau lần em nhập viện đó, không biết trưởng FC là ai, em thấy nhiệt tình lắm, ngày nào cũng đăng bài PR cho em... Thành viên thì cứ tăng vùn vụt em còn có ý nghĩ là fan của em được bỏ tiền mua đó."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.